*Lê Thanh Hùng
Niệm khúc chiều
Rung không gian, thanh âm bơ vơ
Giăng ngang chiều bóng nắng dật dờ
Nghe em hát, nhảy dòng lạc điệu
Bài tình ca đứt quãng dại khờ
Ngắt ngứ buông, đong đưa lời yêu...
Chợt nhớ gì, mà thoáng đăm chiêu
Vụng về nghiêng bên chiều sợi nắng
Chập chờn xoay, ngày cũ quạnh hiu
Người đi qua triền sông, loanh quanh
Tiếng buồn khua trên đồng lanh canh
Còn nguyên đó, con đường năm cũ
Mắt mờ cay, đẫm mộng ngày xanh
Buông cung môi, xàng xê chơi vơi
Thương dòng sông miết mỏng bến đời
Trôi đâu mất, đoạn tình xa vắng
Dây hư không, ngậm ngùi rã rời
Lả lơi chiều, hoang linh trong sương
Tiếng tơ đồng ngắt lịm còn vương
Em xa xăm, đắm chìm nỗi nhớ
Bồi hồi rơi váng vất bên đường...
Khúc hoan ca, sông cuốn trôi đi
Sắc hoàng hôn dỗ giấc xuân thì
Chợt hoàng hoa, trở chiều bùng vỡ
Huyễn hoặc ngày, trên dấu chim di ...
_________
*Trần Dzạ Lữ
Nơi khỉ-ho-cò-gáy
Nơi khỉ-ho-cò-gáy
Virus cũng không chừa
Bán vé số, cũng vậy
Dương tính thật như mơ…
Ta chạy đến nhà thờ
Thấy Chúa gầy hơn xưa
Vào chùa ta lạy Phật
Phật im trên điện thờ!
Buồn từ sáng đến trưa
Sầu từ khuya tới tối
Cuộc nhân sinh quá tội
Biết nói sao bây giờ?
Thôi mình cứu mình vậy
Bó chân ở trong nhà
Đợi khi hết phong toả
Ta bay về quê nhà…
_________
*Trần Dzạ Lữ
Nơi khỉ-ho-cò-gáy
Nơi khỉ-ho-cò-gáy
Virus cũng không chừa
Bán vé số, cũng vậy
Dương tính thật như mơ…
Ta chạy đến nhà thờ
Thấy Chúa gầy hơn xưa
Vào chùa ta lạy Phật
Phật im trên điện thờ!
Buồn từ sáng đến trưa
Sầu từ khuya tới tối
Cuộc nhân sinh quá tội
Biết nói sao bây giờ?
Thôi mình cứu mình vậy
Bó chân ở trong nhà
Đợi khi hết phong toả
Ta bay về quê nhà…
_________
Tuyết mây và mưa
Sáng nay có tuyết pha trong nước
Thấm đậm màu xanh cỏ mới lên
Mưa tuyết giữa mùa cây mươn mướt
Mỗi nụ tầm xuân mỗi một tên
Tulips, Daffodils, Hồng leo, Cẩm chướng.
Nằm im trong tuyết lẫn trong mưa
Ôi mùa Xuân khắc nghiệt dày vò tan tát
Xác thân nào là hình vóc năm xưa
Chọn tuyết trắng thay cho giọt mưa
Ngẫng lên trời hỏi một tản mây
Mây ơi mây nỗi về đâu
Sao mây như Tóc ngày nào còn nguyên.
Thỏ thẻ cùng mây
Rầm rì với tuyết
Tuyết hay mây vẫn dìu dịu Nét Xưa
Nét có Xưa nhưng tuyết hay mưa
Vẫn về đó đêm nay gọi cửa
Tóc Ai bay Bím Tóc ngủ say.
_________
*Vũ Thiên Tường
Niềm tin
trọ nơi vô thường
lòng người từng bận can qua
nắng ríu lưỡi
ngày hè chết khát
đừng hận nhau làm gì
cái mất cái còn vốn là gang tấc
tiếng cười òa quắt quay tịnh giới
còn ta
vẫn ngập chìm ảo giác
này người anh em
hãy tin ở loài người đi
tin sự lừa dối
tin vào chua chát đắng cay
cũng như đã từng tin
vào điều không có thật
sự đày đọa có khi khởi nguồn từ chân thiện
mà chúng ta là thủ phạm
hồn nhiên
sự trắc ẩn
đã từng là kẻ đồng hành thú tính
hãy cứ mơ cho chán ngán cõi lòng
tháp nâu tiếc phận mình
Gửi ý kiến của bạn