ĐƯỜNG VỀ... TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN
*Cảm xúc khi nghe tin một số tỉnh thành không tiếp nhận
người dân hồi hương từ ngày 1/8 tránh dịch vì... quá tải.
Con đường tháo chạy mù sương
Thoát từ vùng dịch dặm trường long đong
Bước đi lầm lũi vô thường
Dấu chân thiên lý héo hon phận người.
Bánh khô mì gói dần vơi
Ngày lăn lắc bụi đêm ngầy ngật sương
Bao giờ lành lại vết thương
Đất trời vần vũ cung đường quạnh hiu.
Bỗng dưng muốn khóc thật nhiều
Thân xơ xác trước bao điều nhiễu nhương
Bé thơ ngơ ngác ven đường
Xa thăm thẳm biết quê hương nơi nào.
Chân dừng cửa ngõ... lại đau
Phía trước chốt chặn đằng sau dịch tràn
Đường về tiến thoái lưỡng nan
Quê nhà sương khói lại càng khói sương.
1/8/2021
BƯỚC CHÂN VẠN LÝ
Họ lầm lũi đi
Lầm lũi trên đường bước chân vạn lý
Lầm lũi trở lại quê nhà trong nỗi buồn thể kỷ
Thành phố không còn là điểm tựa
(Nơi họ từng tin đó là vùng đất hứa)
Trận dịch quét ngang thành cơn bão kinh hoàng
Họ tháo chạy chỉ kịp mang theo giấc mơ thị thành
Giấc mơ sau những ánh đèn màu xanh đỏ đã đi vào mộng mị mỗi đêm
Ôi! Giấc mơ ấm no thật quá nhỏ nhoi
Từ ngày họ dời bỏ quê nhà ra đi
Bây giờ đã rất xa
Rất xa.
*
Ngày họ rồng rắn lên đường
Khuya vật vờ ngủ không yên giấc
Bé thơ ơi hãy ngủ ngoan trên vai mẹ nhé
Mẹ còn phải đi một chặng đường dài phía trước
Cuộc đời có phải là sân ga, là hợp tan giữa hai dòng nước
Sao gánh nặng áo cơm lại chông chênh nhọc nhằn đến thế
Hắn lên từng bước chân của kẻ trở về
Quê nhà còn thăm thẳm nơi xa
Hy vọng có mở ra theo trên con đường vạn lý
Dành cho những kẻ hồi hương.
31/7/2021
SÀI GÒN... NHỮNG NGÀY GIỚI NGHIÊM
Có phải thành phố bắt đầu có lệnh giới nghiêm
Nên cái nắng chiều nay chênh chao màu quái lạ
Gió gầy guộc cuốn đi lời than của từng chiếc lá
Trôi theo con phố hắt hiu một nỗi buồn vàng.
Cái chết vô hình quánh đặc cả không gian
Kẻ nhập cư tháo chạy khỏi Sài Gòn nhiều ngày trước
Cuộc rượt đuổi mệt nhoài trên từng chân bước
Sài Gòn không còn là vùng đất hứa dung thân.
Sài gòn đang mất thở lao vào cuộc đấu tranh
Cuộc chiến mà kẻ thù hình hài luôn biến dạng
Qua lớp khẩu trang bỗng thấy lòng hụt hẫng
Nghe tiếng còi xe cấp cứu náo động hú từ xa.
Trận dịch kinh hoàng giống cơn bão dữ quét qua
Cấp gió hãi hùng trào dâng suốt tầng tầng địa chấn
Cơn hồng thủy cuốn trôi loài người vô cùng tận
Chợt khao khát vô cùng từng giây phút bình yên.
Những chuyến xe nghĩa tình nối tiếp dội ngược vào đêm
Mới biết lòng người thảo thơm chưa bao giờ hóa thạch
Ngày mai bình minh sẽ lên sau những ngày giãn cách
Và không còn cái buồn nào
giống cái buồn Sài Gòn tôi thức trắng đêm nay.
Sài gòn, đêm 26/07/2021