*Lê Thanh Hùng
Mùa xuân còn một khúc vỹ thanh
Điều gì đọng lại lâu bền, đều trở nên sâu sắc
Nhưng, niềm thất vọng ở trong lòng ủ mãi mà chi
Sao cứ quẩn quanh, với bao điều vụn vặt
Mây sẽ tan đi và hoa sẽ nở đúng kỳ
Anh chấp nhận tất cả, để có thể giúp cho em hạnh phúc
Cầu cho người yêu của em, cũng yêu em đằm thắm như anh
Dẫu đã biết, có những chiều như hẫng hụt
Những nuối tiếc âm thầm, trắc trở lần quanh
Suy nghĩ xấu về người khác, chẳng làm cho ta tốt đẹp
Buồn vui gì, cũng là kỷ niệm mờ xa
Dù trong đó có đôi điều gượng ép
Đã chìm sâu trong ký ức mượt mà...
Anh không có được điều em cần trong cuộc sống
Chỉ mơ hồ những góc cạnh một tình yêu
Nghe chao đảo bên bến bờ hảo vọng
Của một mùa xuân lộng gió, trở chiều
Thôi em nhé! Chiều buông rồi, vương lại
Bên bến đời, mộng ảo cuốn ngày xanh
Sao trống vắng, những ân tình giao đãi
Treo ngang chiều, một khúc vĩ thanh...
*Đặng Xuân Xuyến
Nẻo về
Mùa xuân còn một khúc vỹ thanh
Điều gì đọng lại lâu bền, đều trở nên sâu sắc
Nhưng, niềm thất vọng ở trong lòng ủ mãi mà chi
Sao cứ quẩn quanh, với bao điều vụn vặt
Mây sẽ tan đi và hoa sẽ nở đúng kỳ
Anh chấp nhận tất cả, để có thể giúp cho em hạnh phúc
Cầu cho người yêu của em, cũng yêu em đằm thắm như anh
Dẫu đã biết, có những chiều như hẫng hụt
Những nuối tiếc âm thầm, trắc trở lần quanh
Suy nghĩ xấu về người khác, chẳng làm cho ta tốt đẹp
Buồn vui gì, cũng là kỷ niệm mờ xa
Dù trong đó có đôi điều gượng ép
Đã chìm sâu trong ký ức mượt mà...
Anh không có được điều em cần trong cuộc sống
Chỉ mơ hồ những góc cạnh một tình yêu
Nghe chao đảo bên bến bờ hảo vọng
Của một mùa xuân lộng gió, trở chiều
Thôi em nhé! Chiều buông rồi, vương lại
Bên bến đời, mộng ảo cuốn ngày xanh
Sao trống vắng, những ân tình giao đãi
Treo ngang chiều, một khúc vĩ thanh...
*Đặng Xuân Xuyến
Nẻo về
(tặng N.T.Y)
Gió thừa luấn quấn ngõ trưa
Và mưa luẩn quẩn góc vừa chạm rơi
Tiếng cười trớt quớt lả lơi
Đủ se sắt, đủ rã rời ngõ mưa.
Nắng chừa một rẻo xa xưa
Rủ mưa giăng quẩn ngõ trưa nẻo về.
Hà Nội, sáng 07-02-2022
Gửi ý kiến của bạn