Bài hát của Trần Thiện Thanh sáng tác dựa trên tiểu thuyết Chân Trời Tím của nhà văn Văn Quang có lẽ là một trong những ca khúc về tình yêu mà tôi thích nhất.
Một chân trời tím dường như không thật, nhưng cảm xúc về nó lại quá xao xuyến. Tôi thật sự không đọc nhiều văn chương của anh Văn Quang, nhưng tiểu thuyết và bộ phim cùng tên Chân Trời Tím của anh vẫn luôn trong ký ức tôi từ khi tôi còn là cậu bé học trung học. Nó luôn ở cùng tôi cho đến giờ này, khi tôi đã là một ông già U80, tôi vẫn muốn được “đưa em về nơi chân trời tím” như một cõi miền của thơ mộng và ngưỡng vọng.
Phải đến cách đây vài năm, tôi mới có dịp gặp anh Văn Quang ngoài đời. Chúng tôi đã đến thăm anh tại nhà riêng ở chung cư Nguyễn Thiện Thuật, cùng với các nhà văn, nhà thơ Nguyễn Quốc Thái, Ý Nhi, Ngô Thị Kim Cúc, Nguyễn Khắc Nhân.
Anh không còn đẹp trai như thời đeo lon sĩ quan quân lực VNCH, dù đã là một cụ già nhưng anh vẫn còn rất tinh anh của một nghệ sĩ.
Việc một người phải đi tù cải tạo hơn 12 năm, nhưng anh đã từ chối ra nước ngoài theo diện ưu tiên, dù vì bất cứ lý do gì, vẫn là điều đáng kính trọng. Hơn cả thế, những ngày còn lại trên quê hương khốn khổ này, anh vẫn tiếp tục viết như một người của thời đại.
Giờ đây, anh đã vĩnh viễn ra đi theo một cách khác, đồng thời cũng là một cách ở lại như một nhà văn tự do, anh đã viết cho mình một kết thúc đẹp. Một chân trời tím của con người. Của tình yêu.
Nghiêu Đề, Ngọc Dũng, và rồi Đinh Cường. Những con Cá Vàng như lời ví von của một năm nào, rất cũ. Lần lượt đã theo dòng nước trôi, rồi biến mất tăm, và sẽ quên lãng hết, ngay cả trong lòng người.
Tôi nhớ lại, từ khi tôi là 1 con bé cho đến ngày trưởng thành, mọi biến cố trong đời sống đều có Bác. Vậy mà hôm nay, một biến cố kinh hoàng đã xảy ra, lại không còn Bác nữa.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Tôi vẫn nghĩ, cái giá mà một người nổi tiếng phải trả, chính là những tin đồn, những dư luận xấu/ tốt thêu dệt bên cạnh hào quang của người ấy. Nhất là với các nghệ sĩ ở lãnh vực âm nhạc và trình diễn.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.