1,
văn hóa việt nam lấy lòn cúi
làm nền tảng
nhìn ở xã hội hiện nay
đã tỏ rõ
quan hệ bác bác
chú chú/ cháu cháu
con con
luôn dẫn đến bi kịch
sự tử tế
đã mất hẳn
kể cả trong sách vở/ nhà trường
thường
tôi bảo cô gọi tôi bằng ông
xưng em
cô kêu như vậy chả lãng mạn
hỏi tôi sẽ gọi cô bằng gì "honey!"
tôi đáp
cô bỏ đi
2,
2,
trong căn phần ảo của mình
tôi đến tìm chị
lần nào đến nơi chị đều kịp lên tàu
băng qua vịnh cựu kim sơn
ngậm đầy miệng phiền hà
của sầu muộn
tôi đứng lặng nghe nước trôi
và khóc
tìm thấy lại cái dáng mẹ đứng
nơi chị
an tâm phần nào tôi ngồi vắt vẻo
trên bến tàu
thấy chị đang nhắp trà ướp sen
ở japan tea gardens
nhớ có thời tôi nghe say sưa bach
uống tuyền whisky white turkey
hút cigar
bù khú với vũ huy quang
chị hướng dẫn tôi
cách chơi bài "tiến lên"
gác chân lên bàn / tôi chăm chú lắng nghe
nom chị
giống hệt nhân vật "người tình" của marguerite duras
xét ra
đến nay tôi chơi
vẫn thấp hơn chị bội phần
bản chất
chị khá dịu dàng
tôi luôn nhìn thấy chiếc bóng chị
chả khác đứa trẻ
vận y phục trắng/ bậc tiểu học
giỏi xoay xở để tiếng giày vang
lọc cọc
thân thể chị ấm
cùng giọng nói sang cả
cái nhìn đau đáu
mỗi bận sang chơi
giọng chị kể nghe đon đả lắm
3,
trưa hôm qua
giữa bầu trời thê thiết
nhiều đám mây đen lướt qua
tôi lẻn vào ý nghĩ
cốt muốn nói cùng chị "những cơn say lảo đảo
từ tôi
chỉ như những nhịp mái chèo
con thuyền
đưa chị về hà tiên
cái tỉnh lị miền tây hun hút
ám khói
và
cũng chính cái tỉnh lị ấy
đã ngấm thê thiết vào tủy tôi."
vương ngọc minh.
Gửi ý kiến của bạn