Tự ta mắc phải lưới trời
Nên lồng lộng gió nửa đời bão giông
Tuy thưa từ thuở lọt lòng
Thoát ra theo tháng ngày chồng chất đau!
Phật trong ta khóc nghẹn ngào
Ma đưa dẫn lối quỷ cào cấu thân
Sân si hỉ nộ mỗi lần
Tụng kinh gõ mõ lệ ngằn ngặt rơi
Hàm răng cắn nát nụ cười
Tỏ ra vui vẻ như thời chớm yêu!
Ai giàu nhất nỗi cô liêu?
Cho ta góp vốn làm siêu thị và
Kèm theo khuyến mãi món quà
Tấm lòng thơm thảo của ta: nỗi buồn!
Lưới trời giăng bẫy yêu thương
Cắn câu hạnh phúc toạc đường môi ngoan!
Sỹ Liêm
Gửi ý kiến của bạn