Ngày anh bảo luôn thấy em là Huế
Tà áo mềm lả lướt một trời thương
Em lóng ngóng vội đưa tay giấu tóc
Con đường buông theo nhiều dạo vấn vương.
Mở mắt đếm bao ngày vui đến lạ
Em vẫn bên nên Huế rất chiêm bao
Hôm em đến răng mà trời lớ quớ
Chẳng nghe chi ngoài lời gió lao xao.
Em vẫn Huế áo vẫn đôi là lượt
Đường quanh co khắp muôn lối giăng giăng
Huế làm chi mà đổ tràn tơ lụa
Nhịp cầu thưa chẳng giữ được mùa trăng.
Em sẽ bảo lòng mình thôi đừng khóc
Mượn cỏ cây và nắng khỏa trong xanh
Huế lòng vòng từng nỗi buồn chực vỡ
Một ngày thôi mà như đã mong manh.
Đường tần ngần có còn ai đó đợi
Ai hẹn hò mà sương trắng bâng khuâng
Biết răng chừ anh mới nghe Huế nói
Nhìn sông trôi và ôm Huế thật sâu.
Gửi ý kiến của bạn