Đã bao đêm tôi giật mình vì cơn thở dốc.
Tháng Chín vội vã đi qua. Sáng nay, tôi mở tung cánh cửa, để có thể cảm nhận được ngọn gió chớm thu, lướt qua da thịt. Những con chim nhỏ đã không còn ghé thăm, để Roll có dịp líu lo cùng Ông Ngoại, và cả những người bạn của Ông Ngoại đã hoá thành chim. Sau 3 năm, dù Roll đã có quá nhiều thay đổi, tôi vẫn chưa đủ can đảm để hỏi Roll: “Phải chăng, con vẫn còn được che chở trong miền thơ ấu?” “Phải chăng, những năm vừa qua, Roll cũng đã hiểu được rằng, con phải tạm nói lời chia tay. Để Ông Ngoại nhập vào một đời sống khác, một thân thể khác.” Dẫu sao, tôi cũng phải hiểu rằng, mỗi lần Tháng Mười về với chúng tôi, là mỗi lần miền thơ ấu của Roll sẽ nhỏ dần, nhạt dần, và biến mất. Sẽ đến lúc tôi không thể ôm Roll thật chặt vào lòng, và không thể dỗ dành Roll bằng những lời nói dối.
Đã bao đêm, tôi giật mình vì cơn thở dốc.
Tôi hẹn chị Hoà Bình ra quán cafe nhỏ trên đường Main. Hai chị em ngồi với nhau, thật lâu. Tôi kể chị nghe những sự bất an. Trong câu chuyện, tôi biết có những điều dang dở, trống không, thậm chí vô nghĩa. Vậy mà chị vẫn hiểu, vẫn cảm nhận thật chân thành. Trong khoảnh khắc ấy, tôi tự cho phép mình sống lại với những năm tháng cũ. Những năm tháng hai chị em được ghen tức với hai Ông Bố của mình. Ghen tức với tình yêu mà hai ông thi sĩ dành cho nhau, như một thứ tình yêu ngoại khổ. Thứ tình yêu bền vững. Thứ tình yêu mang một nhan sắc, một thanh âm, riêng của nó.
Đã bao đêm, tôi giật mình vì cơn thở dốc.
Tôi cho phép mình được sống, sống trọn vẹn với những niềm vui, sống trọn vẹn với nỗi buồn còn đọng lại. Sáng nay, sau 3 năm, cuối cùng tôi đã cho phép mình mở những tấm thiệp của đồng nghiệp gởi cho tôi, sau ngày “Ông ngoại biến thành chim, bay về trời.” Sau 3 năm, tôi cho phép mình đọc những mẫu nhắn, những gởi gắm, những xót xa. Sau 3 năm, tôi cho phép mình, được khóc! Khóc như chưa từng được khóc.
Đã bao đêm, tôi giật mình vì cơn thở dốc.
Ngày mai, tôi sẽ cùng cả nhà, cùng Roll mừng ngày ông Ngoại biến thành chim. Tháng Mười Một, tôi sẽ cùng cả nhà, cùng Roll mừng sinh nhật Ông Ngoại. Tháng Mười Hai, tôi sẽ gởi thư của Rock n Roll đến tận tay Santa Claus, và sẽ cùng Rock n Roll đọc thư Santa kể về cuộc gặp gỡ thật thú vị của Santa và Ông Ngoại trên trời. Và Tháng Giêng, tôi sẽ cùng cả nhà, cùng Roll, đón những chú chim nhỏ trở về. Để Roll được líu lo cùng Ông Ngoại, và những người bạn đã thành chim. Hai mẹ con tôi sẽ mỉm cười:
"Em hiểu vì đâu chim gọi nhau" (DTL).
"Em hiểu vì đâu chim gọi nhau" (DTL).
CA 10/6/2022
Ý kiến bạn đọc
18 Tháng Mười Hai 20236:47 CH
Nghi Le
Khách
Nhìn tấm hình, Orchid Lâm Quỳnh có mủi và miệng y chang chú Du Tử Lê