PHẠM HIỀN MÂY - Khánh Trường và "Năm Tháng Buồn Thiu"

18 Tháng Hai 20239:43 SA(Xem: 5925)
PHẠM HIỀN MÂY - Khánh Trường và "Năm Tháng Buồn Thiu"
Trên tay tôi, đương là cuốn NĂM THÁNG BUỒN THIU của nhà văn, họa sĩ Khánh Trường mà tôi vừa nhận được chiều tối qua, do tác giả gửi tặng…

Truyện dày, cầm chắc nịch. Hình bìa là họa phẩm của anh. Thì còn nói chi nữa, họa sĩ mà. Họa sĩ chính cống, họa sĩ thứ thiệt. Tác phẩm của anh, bức nào cũng đẹp, bức vẽ nào cũng khiến người xem trầm trồ, tấm tắc, dù chúng được vẽ khi khỏe mạnh hay lúc bệnh tật, ốm đau…

Bức hình bìa vẽ đôi mặt người nhìn xa xăm, thiệt buồn. Sau tai biến, cầm cọ không được nữa thì anh cầm bút. Tôi sẽ không nói là truyện anh hay, truyện anh xuất sắc, độc đáo, lạ kỳ, làm rung động, làm cuốn hút… vân vân và mây mây, như người đọc thường ca ngợi một số tác phẩm của một ít nhà văn khác, mà tôi sẽ nói, vâng, tôi sẽ nói, truyện anh đọc buồn, truyện anh viết chân thành, dù là truyện về tình yêu nam nữ, về mối quan hệ người với người, hay về cuộc chiến tương tàn cùng những hệ lụy của nó…

Ngồi trên xe lăn, tay chỉ cử động được một ngón, mà có đến mười mấy tác phẩm nối gót nhau ra đời, chưa kể ra được mấy triển lãm, không gọi là kỳ tích thì phải gọi là gì bây giờ. Mà đã kỳ tích, thì không phải sao, người cũng đáng gọi là kỳ tài. Khánh Trường, thiệt là tài, là giỏi, chớ phải chơi… .
Mà do trời già ghen ghét, nên thành nỗi, nên mới NĂM THÁNG BUỒN THIU…

Buồn hiu, nó còn nhè nhẹ, khe khẽ. Còn buồn thiu ấy mà, coi mòi đã buồn lắm lắm. Như thức ăn để lâu lên men, nấm mốc mọc đầy, nỗi buồn thiu cũng thế, ngày này qua ngày khác, chúng dày lên, bám thành rong, thành rêu, hóa đá đời phiền muộn…

Tôi đang nói đi đâu rồi nhỉ. Cái tật tôi là thế. Viết chính là ghi ra những thứ đang lần lượt chạy trong đầu, mà trong đầu tôi ấy mà, thì chuyện nọ xọ chuyện kia…

Một phần ba cuối sách, Khánh Trường làm phụ lục, dành đất cho chín tác giả khác viết về, nói về anh, đó là các tác giả, Nguyễn Vy Khanh, Trương Vũ, Phạm Chu Sa, Phạm Hiền Mây, Trần Thị Nguyệt Mai, Lê Chiều Giang, Nhật Hạ, Minh Ngọc, Đỗ Trường…

Nguyễn Vy Khanh nhận định về Khánh Trường như vầy “... Từ khi xuất hiện, Khánh Trường đã sớm thành công và anh đã như phá vỡ ‘truyền thống’ làm báo, viết văn, ‘tài tử’ nhưng hết mình, tận tụy, khi chủ trương Hợp Lưu hải ngoại đồng phổ biến sáng tác của những cây bút sống trong nước. Với người làm báo, viết văn ‘chính thống’ hay phân biệt chiếu trên chiếu dưới thì Khánh Trường ban đầu bị xem là ‘tài tử’, ‘người ngoài’, ‘nhảy dù’, thì nay phải nhìn nhận anh đã là người hết mình và trung thành với đường lối khai phóng tự vạch cũng như văn học nghệ thuật nói chung - chứ không phải của phe nhóm hay chế độ chính trị nào… “

Trương Vũ thì viết vầy “... Anh là một chủ biên tuyệt vời, một họa sĩ nhiều năng lực, một nhà văn có tài. Làm bất cứ công việc gì anh cũng hết lòng với công việc đó. hết lòng với tạp chí của anh, hết lòng với hội họa, hết lòng với bạn bè. rất nhiều cái để khen ngợi anh, cả cái hết lòng của anh với những chuyện không liên quan gì đến công việc anh đang làm. Người ta đã nghe nói rất nhiều đến một Khánh Trường viết, vẽ, làm báo, người ta cũng nghe nói không ít về một Khánh Trường giang hồ, bạt mạng trong ăn nhậu, trong giao du, trong những quan hệ - nói theo ngôn ngữ của anh - linh tinh. nhưng ở đây, tôi muốn ngợi khen anh một điều, nhờ nỗ lực của Khánh Trường suốt mười hai năm qua mà chúng ta có được tạp chí Hợp Lưu, một thành tựu và là một trong những niềm kiêu hãnh của văn học Việt Nam hải ngoại… “

Phạm Chu Sa thì “... Con người Khánh Trường quỷ thần đề huề hai vai. Cả trong hội họa lẫn văn chương. Hội họa và văn chương cũng đề huề trong tâm thức chàng họa sĩ - nhà văn. Tranh Khánh Trường thời kỳ đầu nhiều bức có phần nặng về nhục dục - không chỉ trong tranh khỏa thân. Nhưng càng về sau này khi sắp chạm tới nỗi chết, tâm chàng họa sĩ ngang tàng một thuở đã lắng đọng lại nhưng không cô đặc mà nhẹ nhàng, phiêu hốt. Khoảng mười năm trước, Khánh Trường gửi cho tôi xem mấy bức Thiền họa trong bộ tranh ‘Đáo Bỉ Ngạn’, thấy được tâm chàng gần như vượt thoát. Văn chương Khánh Trường cũng vậy. Càng về sau này chàng viết càng thoải mái, nhẹ nhàng hơn thời kỳ đầu khi bước vào cõi văn chương, bạn ta hùng hục viết. Có lẽ một phần cuộc sống, bạn ta phải thường xuyên đối diện, đương đầu với tật bệnh, đếm từng ngày sống… “

Còn Trần Thị Nguyệt Mai “... Tôi bắt đầu nghe tên anh khi đọc bài viết ‘Khánh Trường, sức mạnh của im lặng’ của họa sĩ Đinh Cường vào tháng một năm hai không mười hai, nhân dịp anh bày ba mươi bức tranh thiền. Lúc đó, tôi chỉ biết anh là một họa sĩ như anh Đinh Cường nhận xét, ‘tôi thật sự cảm phục bạn ở sức mạnh của im lặng và tìm chốn nương tựa cho tâm hồn mình, Đức Quan Thế Âm Bồ Tát. Như Nietzsche với hình ảnh Zarathustra đã gợi lên lộ trình sâu rộng của một bậc Đại Bồ Tát giữa lòng đen tối của thế gian’. Khánh Trường chính là hình ảnh của Zarathustra…’ “

Với Lê Chiều Giang “... Anh Khánh Trường mỗi khi tôi nhớ đến, phải là hình ảnh của một giang hồ. Một tay chơi luôn cười cợt, ngạo nghễ với đời, để nếu cần, đang ngồi cafe cứ quăng đại chiếc ghế lên trời cho hả cơn giận dữ. Dễ thương và may mắn nhất là anh có được những tiếng cười xòa thông cảm, những tiếng cười phá chấp từ bè bạn… “

Nhật Hạ thì “... Một lần ghé nhà anh có công việc, tôi rất ngạc nhiên khi thấy căn phòng rỗng không đã trở thành một studio để ở, tiện nghi, xinh xắn, rất tươm tất và sạch sẽ. Lúc ấy tôi đã thầm phục sự tinh tế và ngăn nắp của anh, một điều tôi thấy rất lạ, so với những chàng nghệ sĩ đang sống độc thân khác. Anh Khánh Trường được tiếng (hay mang tiếng) là đào hoa, nhưng, với tôi, lúc nào anh cũng lịch sự, nhẹ nhàng, đứng đắn như một người anh lớn, dù lúc ấy tôi còn độc thân… “

Minh Ngọc, ngay từ đầu, đánh giá “... Khánh Trường là một nghệ sĩ đa năng - làm thơ, làm báo, viết văn truyện dài truyện ngắn, thể loại nào cũng độc, nhưng trước hết ông là một họa sĩ có tài. Con mắt hội họa của Khánh Trường soi thấu nhân vật của ông, lột trần từ trong ra ngoài bằng ngòi bút tả chân sống động. Trong truyện ngắn của Khánh Trường, các nhân vật hiển hiện sắc nét trong bố cục không gian thứ lớp như một bức tranh… “

Và Đỗ Trường “... Có thể nói, văn thơ Khánh Trường đi sâu được vào lòng người đọc như vậy, bởi ông đã mở ra một con đường đi riêng cho mình. Ngoài khai thác đề tài khó nhằn, dễ va chạm, ít có người dám thử bút, Khánh Trường còn là nhà văn có tài sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ, liên tưởng so sánh, với lời văn rất mộc mạc, dân dã. Văn ông không kén người đọc. Từ ông giáo sư cho đến người lao công vẫn có thể bật ra tiếng cười sảng khoái, hay mỉa mai như nhau, khi đọc Khánh Trường. Do vậy, khi nghiên cứu hay đánh giá văn học Việt trước và sau chiến tranh, những trang văn độc đáo này của Khánh Trường không thể không nhắc đến… “

Cuối cùng là Phạm Hiền Mây. Bài viết của Mây có phần đặc biệt hơn chút, là vô tình hay hữu ý, không biết, nhưng ở trang hai trăm bảy mươi tám, có bức hình anh đăm chiêu, suy tư bên bàn làm việc, và bức này, cũng chính là bìa của cuốn KHÁNH TRƯỜNG & BẰNG HỮU mà tôi sẽ viết bài giới thiệu vào lần sắp tới…

Như bao tác giả khác, Phạm Hiền Mây cũng viết về Khánh Trường bằng cả tấm lòng mình, tha thiết bằng hữu, ơn có, quý trọng có, nể phục có, cả buồn bực, muộn phiền vì những lẽ gì đó, cũng có luôn. Nhưng sau hết thảy, vẫn là tình thương, một tình thương, mãi mãi…

“... Trong lòng tôi, Khánh Trường là một đàn anh, một người anh mà tôi một mực kính trọng và quý mến, dẫu những thị phi, tai tiếng này nọ về anh, không phải không từng lần tôi có nghe.

Thì đã sao. Rồi cát bụi hết thôi. Tranh cãi hơn thua, cho mình phải, cho mình đúng, cho mình hay để mà làm gì, để mà được gì. Khánh Trường, tên anh đẹp, đẹp như tấm lòng hào sảng anh, từng đến nhân gian này, và, cho đi, trao tặng.

Đời người như gió qua… !”

Đời người, những NĂM THÁNG BUỒN THIU, rồi như gió qua… !

Sài Gòn ngày 16/02/23
Phạm Hiền Mây
05 Tháng Mười Một 202512:20 CH(Xem: 204)
Đứng trước bất cứ cảnh ngộ nào, nếu mình biết thốt ra tự đáy lòng hai chữ “Thế Đấy!” thì chắc cũng quý lắm rồi!
22 Tháng Mười 20251:39 CH(Xem: 1050)
Trần Ngọc Diệp đã tự kiến tạo một cõi riêng: người dệt hồn Huế bằng ngôn từ, người thắp lại ngọn đèn ký ức bằng thơ.
10 Tháng Mười 20251:53 CH(Xem: 292)
Tóm lại, tôi khoái Trần Tiến theo kiểu thiếu nữ khoái chuyện kinh dị: Vừa xem, vừa sợ, vừa kêu la.
12 Tháng Chín 20252:40 CH(Xem: 779)
Khởi viết từ 1960, ông đã có bài đi trên các báo và tạp chí: Bách Khoa, Mai, Tình Thương, Ý Thức, Tuổi Ngọc, Mây Hồng, Tuổi Trẻ, Phụ Nữ, Thanh Niên, Mực Tím, Áo Trắng,
05 Tháng Chín 20252:17 CH(Xem: 664)
Lữ Mai là một trong số ít những nhà thơ nữ đương đại vừa làm báo, vừa tham gia truyền hình, vừa đi, vừa viết, đi để viết.
03 Tháng Chín 202512:00 SA(Xem: 11072)
Càng lúc, tiếng thơ của / như Nguyễn Hoàng Anh Thư, cùng những bạn đồng hành thế hệ Nguyễn Hoàng, càng hiển lộ trong tôi, niềm tin
25 Tháng Tám 20255:09 CH(Xem: 629)
Lê Na đang tạo sự thú vị cho khách đi qua, những rung cảm bất chợt, đời người ai cũng từng trải khi nhớ về mỗi… mùa Đông!
15 Tháng Tám 202510:16 SA(Xem: 697)
Ngậm ngùi không chỉ thương tiếc một người tài hoa như Lê Thiết Cương ra đi sớm khi chưa kịp thấy hình hài đứa con tinh thần của mình là cuốn tản văn ”Tiếng chợ”
01 Tháng Tám 20254:56 CH(Xem: 839)
bác sĩ bởi Đỗ Hồng Ngọc có cốt cách thi sĩ trong con người bác sĩ
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 13567)
Mừng sinh nhật 93 tuổi của nhà văn Doãn Quốc Sỹ
(Xem: 14546)
Võ Phiến là một trong những nhà văn hàng đầu của 20 năm VHNT miền Nam, giai đoạn 1954-1975.
(Xem: 12646)
ca khúc này, là một thứ kinh-nguyện-riêng của những người yêu nhau, bất hạnh. Trong số những người yêu nhau, bất hạnh, có anh C. của chúng tôi.
(Xem: 13281)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 23962)
Tôi, nhiều lần được thấy chị bước ra sân khấu, dịu dàng với nụ cười trẻ thơ, đứng giữa một Mai Hương, đằm thắm, một Kim Tước trầm, tịnh - - hợp ca, những ca khúc được coi là bất tử của nền tân nhạc Việt Nam, trên, dưới năm mươi năm
(Xem: 17762)
thưởng thức thơ Du Tử Lê để từ đó chúng ta cùng vươn tới cảm thông với ánh sáng, với hương thơm muôn đời của Chân-Thiện-Mỹ
(Xem: 6102)
Tên tuổi bác Lê, tôi biết đã lâu nhưng chả bao giờ nghĩ có thể, có dịp nào gặp, chứ đừng nói được trò chuyện, với một người mà mình hằng ngưỡng mộ.
(Xem: 586)
Đêm tưởng niệm thi sĩ Du Tử Lê được một nhóm bạn trẻ yêu thơ ông tự nguyện đứng ra tổ chức.
(Xem: 912)
Hạnh phúc cho những người có được để mà "cám ơn em, xin cảm ơn hạnh phúc này".
(Xem: 10668)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 21619)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 10459)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 12145)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 10354)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 14500)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 33840)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22690)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 28579)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25949)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24866)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22989)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 20272)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 21657)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18921)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17693)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 28324)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 35286)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36700)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,