MẸ VÀ NHỮNG BUỔI CHIỀU…
Bao năm ròng rã nắng
Những bước chân quên chiều
Bữa cơm vùi trong khói
Nỗi lo hình nồi niêu…
Đồng làng ươm mùa vụ
Nắng thơm hương mật ong
Mẹ cuộn chiều vào tóc
Giấu giọt mồ hôi trong…
Con mỗi năm mỗi lớp
Ăn và lớn vụng về
Mẹ vui đêm mùa hạ
Tiếng cuốc dồn chân đê
Mẹ quên ngày của mẹ
Mẹ sinh ta ra đời
Không lẽ ta quên mẹ
Nhớ sinh nhật mình thôi…!?
Năm nay vu lan muộn
Đầm đẫm gương mặt chiều
Con gửi vào sen trắng
Nỗi nhớ vàng quạnh hiu…!
CUỐI NĂM NHỚ MÁ…
Cơm thì đắng, cải thì chua
Con xa lạt vị mấy mùa trầu không
Cuối năm tin tức phập phồng
Má đem nhớ giấu vô trong dáng ngồi…
Có con gió chướng thôi rồi
Cứ khua xơ xác tơi bời dừa xiêm
Độ này má yếu nhiều thêm
Mùa đông gom lạnh khua trên giàn trầu
Cá đồng tòm tọp mương sau
Bầy sẻ trốn nắng ran đầu hồi trưa
Bạch đàn thả nắng lưa thưa
Gió xao xác ngọn giữa trưa rụm giòn
Vườn khoe vạt cải nhuốt non
Chiều ngơ ngác nắng má còn tưới rau
Tối rồi ngóng trước trông sau
Cải đừng ngồng nhé mà đau lòng chờ…
Vín cong tháng chạp bất ngờ
Về thôi với má muộn giờ cũng đi…!
HẠT MƯA MÁT CUỐNG TAY
Lâu rồi con không về thăm má
Má vô ra nhớ quên
Tuổi tác xô nghiêng cánh võng
Thằng bạn cũ bấm điện thoại chờ con lõm phím chiều
Thông cảm mình phải về thăm má
Tháng tám Cà Mau nắng lơ phơ bão
Li tình nghĩa sóng sánh hoài kí ức
Cầu Rạch Ráng thênh thang miên man Sông Đốc
Bữa về thăm má
Hạt mưa mát cuống tay
MẸ TÔI...
Tôi ngồi trong cõi thương yêu
Mẹ tôi gánh cả buổi chiều và tôi...
Qua bao đồng ruộng, núi đồi
Vẫn nguyên hơi ấm mẹ đôi thúng lòng...!
Mẹ oằn lưng gánh ước mong
Gánh non gánh nước gánh chồng gánh con
Gánh chiều về phía cuối thôn
Gánh mưa gánh nắng gánh con đường làng...!
Gánh đời đời hóa giàu sang
Chúng tôi dần lớn nơi bàn chân quê...!
Rải tự tin, nẻo đi về
Quanh đôi chân mẹ những lề lối xưa...
Rằng cười, rằng hỏi, rằng thưa
Rằng tối, rằng sáng, nắng mưa lẽ trời...
Mẹ cho cái lớn chúng tôi
Bằng mê mải cố bằng vời vợi mong...!
Mẹ giờ ở phía mênh mông
Sao mắt mẹ, vẫn chất chồng lo toan...?
Cúi đầu lạy mẹ, nhang tan...!
Còn nguyên vai mẹ nặng quang gánh chiều...!
Bao năm ròng rã nắng
Những bước chân quên chiều
Bữa cơm vùi trong khói
Nỗi lo hình nồi niêu…
Đồng làng ươm mùa vụ
Nắng thơm hương mật ong
Mẹ cuộn chiều vào tóc
Giấu giọt mồ hôi trong…
Con mỗi năm mỗi lớp
Ăn và lớn vụng về
Mẹ vui đêm mùa hạ
Tiếng cuốc dồn chân đê
Mẹ quên ngày của mẹ
Mẹ sinh ta ra đời
Không lẽ ta quên mẹ
Nhớ sinh nhật mình thôi…!?
Năm nay vu lan muộn
Đầm đẫm gương mặt chiều
Con gửi vào sen trắng
Nỗi nhớ vàng quạnh hiu…!
CUỐI NĂM NHỚ MÁ…
Cơm thì đắng, cải thì chua
Con xa lạt vị mấy mùa trầu không
Cuối năm tin tức phập phồng
Má đem nhớ giấu vô trong dáng ngồi…
Có con gió chướng thôi rồi
Cứ khua xơ xác tơi bời dừa xiêm
Độ này má yếu nhiều thêm
Mùa đông gom lạnh khua trên giàn trầu
Cá đồng tòm tọp mương sau
Bầy sẻ trốn nắng ran đầu hồi trưa
Bạch đàn thả nắng lưa thưa
Gió xao xác ngọn giữa trưa rụm giòn
Vườn khoe vạt cải nhuốt non
Chiều ngơ ngác nắng má còn tưới rau
Tối rồi ngóng trước trông sau
Cải đừng ngồng nhé mà đau lòng chờ…
Vín cong tháng chạp bất ngờ
Về thôi với má muộn giờ cũng đi…!
HẠT MƯA MÁT CUỐNG TAY
Lâu rồi con không về thăm má
Má vô ra nhớ quên
Tuổi tác xô nghiêng cánh võng
Thằng bạn cũ bấm điện thoại chờ con lõm phím chiều
Thông cảm mình phải về thăm má
Tháng tám Cà Mau nắng lơ phơ bão
Li tình nghĩa sóng sánh hoài kí ức
Cầu Rạch Ráng thênh thang miên man Sông Đốc
Bữa về thăm má
Hạt mưa mát cuống tay
MẸ TÔI...
Tôi ngồi trong cõi thương yêu
Mẹ tôi gánh cả buổi chiều và tôi...
Qua bao đồng ruộng, núi đồi
Vẫn nguyên hơi ấm mẹ đôi thúng lòng...!
Mẹ oằn lưng gánh ước mong
Gánh non gánh nước gánh chồng gánh con
Gánh chiều về phía cuối thôn
Gánh mưa gánh nắng gánh con đường làng...!
Gánh đời đời hóa giàu sang
Chúng tôi dần lớn nơi bàn chân quê...!
Rải tự tin, nẻo đi về
Quanh đôi chân mẹ những lề lối xưa...
Rằng cười, rằng hỏi, rằng thưa
Rằng tối, rằng sáng, nắng mưa lẽ trời...
Mẹ cho cái lớn chúng tôi
Bằng mê mải cố bằng vời vợi mong...!
Mẹ giờ ở phía mênh mông
Sao mắt mẹ, vẫn chất chồng lo toan...?
Cúi đầu lạy mẹ, nhang tan...!
Còn nguyên vai mẹ nặng quang gánh chiều...!
Gửi ý kiến của bạn