VĨNH QUYỀN - Ngày 30 Tháng Tư trích đoạn tiểu thuyết Mảnh Vỡ Của Mảnh Vỡ

30 Tháng Tư 202311:19 SA(Xem: 1715)
VĨNH QUYỀN - Ngày 30 Tháng Tư trích đoạn tiểu thuyết Mảnh Vỡ Của Mảnh Vỡ

(Hồi ức một bác sĩ quân y VNCH)

Những ngày cuối Tháng Tư ấy bệnh viện tôi quá tải, ngày đêm tiếp nhận thương binh chuyển về từ các vùng biên. Gần một phần ba chết trên đường di chuyển. Ngày trước ngày thành phố thất thủ, giám đốc bệnh viện ra thông báo kêu gọi thân nhân tử sĩ đến nhận xác đưa về chôn cất, việc chưa từng có. Ông biết xe tăng Bắc Việt có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, không còn thời gian cho thủ tục hành chính hay nghi thức truyền thống.

Những người vợ, những bà mẹ lính nghe được thông báo trên sóng phát thanh, truyền hình hoặc tin đồn liền đổ đến. Người tìm thấy xác chồng xác con, khóc than ký nhận đưa về. Người không tìm thấy xác, khóc trong hy vọng mong manh. Lính bị thương nhìn cảnh tượng chung quanh, khóc theo. Hỗn loạn và tang tóc. Mải đến chín giờ tối, bệnh viện mới trở lại yên ắng.

Đêm đó tôi trực nhà xác, từ mười giờ đến hai giờ sáng. Rốc-két rít trên đầu không đáng sợ bằng sự xuất hiện tiếng nổ giòn dễ nhận của tiểu liên AK-47. Quân địch càng lúc càng gần. Vậy mà tôi không mở mắt nổi, cứ chực ngủ gật. Gần một tuần liên tục đứng bên bàn mổ tôi hoàn toàn kiệt sức, không nhớ mình đã ăn lúc nào, ngủ lúc nào.

Thế rồi tôi bị kéo khỏi cơn ngủ gật bởi một tiếng thở dài. Hình như nó phát ra từ góc xa của nhà xác. Tôi cố mở to hai mắt nặng như chì nhìn về hướng đó, nhưng chỉ thấy những xác chết chưa được thân nhân nhận về nằm dưới khăn liệm không còn nhận ra vốn là màu trắng. Đến lượt tôi thở dài, như vừa nuốt trôi cục nghẹn trong cổ.

Sau đó cơn buồn ngủ mất hẳn, tôi nhặt tờ báo ai bỏ lại trên bàn trực, đọc vu vơ tin này tin khác chỉ để giết thời gian. Tin chiến sự vừa lên báo đã lạc hậu so với diễn biến thực tế. Nhưng tôi vẫn đọc, kiên nhẫn chờ ngày mới đang đến gần. Đêm thật dài nếu phải ngồi canh những xác chết còn rỉ máu. Tôi tự hỏi tại sao mình chờ ngày mai khi mọi chuyện đã quá tệ hại. Có lẽ tôi tin điều tệ hại nhất chưa xảy ra.

Tiếng thở dài lại vẳng vào tai, lần này rõ hơn, và không thể là nghe nhầm. Tôi rời mắt khỏi tờ báo, nhìn về góc xa của nhà xác, nơi phát ra âm thanh.

Một xác chết đội khăn liệm từ từ ngồi dậy.

Tôi dụi mắt, hy vọng thứ quỷ quái đó chỉ là ảo ảnh, là hậu quả của những đêm thức trắng. Nhưng không có gì phủ nhận được sự thực là trước mắt tôi một xác chết vừa đứng lên. Vẫn trùm khăn liệm, hắn cất những bước chậm, nặng nhọc và liêu xiêu về phía tôi.

Tôi đứng lên, bước lùi ra phía cửa, tay đặt lên súng ngắn đeo bên hông. Lúc ấy tôi nhận ra mình không còn đủ khí lực để rút súng khỏi bao. Hai chân tôi bắt đầu run, hầu như không đỡ nổi sức nặng của tôi nữa. Nỗi khiếp sợ hoàn toàn đánh sập ý chí của tôi.

'Quỷ nhập tràng! Quỷ nhập tràng!'... Tôi bất ngờ bật lên được tiếng kêu báo động.

Sự kết nối thành công với thế giới người sống giúp tôi hồi phục. Quay người lao ra cửa, tôi chạy vào sân lớn của bệnh viện. Hắn lập tức đuổi theo, cho đến khi tôi trượt té nằm trên mặt sân thì hắn dừng lại.

'Cứu! Cứu tôi!'... Tiếng kêu đánh thức cả bệnh viện. Đèn ngoài sân, trong phòng liên tiếp bật sáng và có vài người chạy về phía tôi.

'Ôi trời! Quỷ nhập tràng!' Ai đó kêu lên khi trông thấy hắn khiến những người khác dừng lại.

Thay vì đến cứu tôi, cả bọn vội tháo lui.

'Quỷ nhập tràng! Quỷ nhập tràng!'…

Từ bác sĩ đến thương binh, người trông thấy quỷ cũng như người chẳng thấy gì chạy tán loạn, thậm chí người bị cưa chân cũng lết tìm chỗ trốn.

Tiếng người la hét cuống cuồng, tiếng sập cửa phòng rầm rầm như một đòn giáng mạnh vào đầu tôi, kéo tôi khỏi trạng thái khiếp nhược. Cuối cùng tôi cũng rút được súng khỏi bao, giương thẳng vào đầu quỷ nhập tràng cách tôi vài bước chân. Trước khoảnh khắc tôi quyết định bóp cò, một cơn gió mồ côi cuốn tấm khăn liệm bốc lên, phơi lộ một thiếu phụ trẻ tóc rối bù đứng ngơ ngác. Tôi hiểu ra đó là vợ của một người lính tử trận.

Chị đã nấp dưới khăn liệm để được ôm ấp chồng đêm cuối trên dương thế.

(Trang 191-194)
________

*Nhà văn Vĩnh Quyền cho biết đã mất ba năm để viết cuốn sách bằng tiếng Anh với tên Debris of debris, xuất bản lần đầu tiên tại Đại học Saint Benedict - Mỹ, 2011, tái bản tại NXB Austin Macauley - Anh, được chọn lưu trữ trong thư viện Quốc hội Mỹ.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tư 202410:55 SA(Xem: 124)
Còn tôi thì cứ ngồi đấy mà nhìn gã hiện diện trong nhà mình. Tôi hoàn toàn lúng túng với hai chữ đồng bào.
09 Tháng Tư 20249:24 SA(Xem: 329)
Mối tình dành riêng cho nàng mà tôi giữ miết ở trong lòng từ bao nhiêu năm,
02 Tháng Tư 202411:15 SA(Xem: 392)
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 391)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 597)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 597)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 442)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 867)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 715)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 873)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17096)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12305)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19034)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9206)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8380)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1036)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22504)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14042)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19216)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7930)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8849)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8521)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11100)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30753)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20839)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25548)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22934)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21771)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19826)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18077)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19285)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16946)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16134)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24539)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31988)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34952)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,