* Phố
Áo cũ bùng như lửa
mặt người dưng tầm tã trưa hè
mùi hương dị
tiếng xe quen
ai tắt nổi lối mòn chói ngợp
dứt khỏi ám ảnh ô cửa
sơn tróc vảy hẹn hò
bao đợi chờ bấy nhiêu biệt tích
môi người lay lắt hơi men
lề phố có cô gái điên dáng xiên nước chảy
miệng cười hấp háy bình minh cay
ta hồ hởi mời nhau ly đen đá
gáy vã mồ hôi
đắng ngọt ba mươi
quả cầu mây chứa điều kỳ quái
đám trẻ đá tung trơ trọi bên đường
thấy nỗi hồn nhiên vay mượn
xoáy tròn
chóng mặt
vô ngôn.
* Vườn cũ
Cửa sổ lầm lụi gió khô môi
cổ thụ trùm lá bay
nhột gáy
mưa từ mắt nhỏ vào lòng
vườn cũ thanh âm quá mỏng
nắng mơ hồ xuyên trong
ngày ấy tin có chòm mây lạc
ẩn náu mùa hoa
ngày ấy tin muôn người đi vắng
tất sẽ về
giờ chính ta cũng vắng
loanh quanh nhặt bóng mình
sợ nhất nhìn đâu cũng mình
cửa sổ
mắt
không gì ngoài bụi.
* Chuyển mùa
Sáng vắng mặt người
điều linh nghiệm chỉ trời xanh thấu tỏ
phía này nước mắt vẫn rơi
bầy chim nhặt chớp ngày đã nguội
trầm tư vương sông ngòi
người quên người mây mù quên thở
áo cũ u uẩn
chỉ đỏ hồng trần mắt sắc mày cong
môi cười son tan rã
cách bắt đầu cho đóa sen thơm...
(trích "Thời cách ngăn trống rỗng", LM)
Gửi ý kiến của bạn