Anh & Davids
Những chiếc cánh rơi lạc
Qua đáy sâu thung lũng
Chạm vào em một bản chiều
Rừng già rền rỉ như tiếng cổ cầm
bậc núi gió khe mây ngân nga âm thanh vui đến lạ
Những nhũ thạch trắng nhung dãy lụa mềm
Em nghe Davids mơn man da mặt
Cỏ, Hoa lạ hư ảo xếp tầng lộng lẫy kiêu sa
như vương miện nữ hoàng
Thập lý đào từng cánh hoa rơi lãng đãng
Mềm mại như anh vừa chạm lên màn mỏng
Cánh non mềm khiêu vũ cùng chữ viết mật thi
Môi và dấu son khẽ ghi trên lá
tấu khúc cõi thiên thai
Đưa em trở về vườn trăng cổ tích
Nao lòng... từng bước lên ngọn đồi Davids
Hút chặt như men và mật ngọt
Khói Davids trong, một bước sóng như mắt anh làm tan chảy tế bào
Ánh tường vân vàng sáng ánh khẽ qua em
vẹn nguyên một tình yêu
Anh & Davids
Nỗi nhớ dài như nắng mặt trời
Ngày em chạm vào anh, trong lắng
Bằng thi ngôn tình ướp mật hương say
Dưới sóng nắng chói chang, muôn loài càng thêm rạng rỡ
Làm dịu tâm hồn cằn cỗi, bằng dòng suối mát lành
Phút anh nhìn em thả vào hạt nhớ
Gió lay mây... mưa nảy nở mầm
Diệu kỳ luồng sóng ngập tràn hơi thở
Những hạt tim "vỡ mầm" thổn thức trong nhau
Trên tay cầm vệt không gian... mật
Là giữ đường bay tình sáng rực ngời
Vượt đại dương miên man trong giấc
Run run ngó mềm chạm khẽ thịt da
Nụ môi anh thơm lên màn tuyết trắng
Sóng từ trường* lan khắp viền mơ
Và em run theo tình yêu anh khát bỏng
Nỗi nhớ dài như tia nắng mặt trời .
Nỗi nhớ dài như nắng mặt trời
Nhãn trần cắt
chia khuyết trăng
Kẽ vào niêm luật tìm phân nối viền
Cây, hoa, cỏ lạ, từ thiên
Tơ trời
cùng những lý riêng
Đẫm sương
từ sợi nắng vàng
Xé tàng đựng nhớ cưu mang.
Nửa ánh chiều
thả vàng son
Nửa xuyên khe nhỏ
Nửa luồn vào tim
Êm nghe hoa lá sướt mềm
Ôm choàng liễu mảnh khúc đêm
Màn (không)
trông như long lanh
Huyền mơ đứt khúc
Cho bụi trần
hóa cánh xinh
Gốc là tựa điểm.
Lung linh nhiệm màu
Nhỏ từng giọt nhỏ, thấm... Sâu
hương gìn
thầm ước lối nào.