TẬP TẦM VÔNG
Lẽ ra này
lẽ ra kia
Trăm cái lẽ ra…
chẳng thể nào khác được
Thế thì làm gì với trăm ngàn vết xước
Ngàn đêm chong trắng cả trái tim mình???
Có lẽ cần phải lặng im
Em lại nói những điều ồn ã thế
Lẽ ra em sẽ kể…
Đơn giản thế thôi mà sao em không thể
Con kiến bò qua dãy núi tầm vông
Bật cười tay có tay không…
KẾT CHỈ XÂU TÌNH
Sẽ có lúc một mình
Em ngồi giữa đám đông
nhặt chỉ xâu tình….
ơi tình trẻ con
ơi tình thơ dại
tình như con gái…
mười năm ngoảnh lại
ai hát ru tình
Sẽ có lúc một mình
Em ngồi giữa đám đông
kết chỉ xâu mình…
ơi tình thơ dại
ơi tình trẻ con…
HUYỀN SỬ
Tôi như con chim đà điểu
Giấu mình không thấy trời xanh
Vượt qua trận đồ sinh tử
Cháy lên cho hết đời mình
Tôi như con chim đà điều
Giấu mình không gặp tình nhân
Vượt qua cuộc tình xanh thẳm
Se sắt còn lại nhục hình
Tôi như con chim đà điểu
Giấu mình bởi chốn hồ như
Một mai mình lên non tận
Nỗi đau đứng đó bao giờ…
RỐI
Ta không biết đời mình mưa hay gió
mà hết nghiêng bên này lại ngả xuống bên kia
muốn đứng dậy đôi khi chân khuỵu lại
khi muốn yên ngồi lại phóng khoáng mang đi
rồi như thể cái đi là định mệnh
không đi bằng chân ta đi lại bằng hồn
không nhìn bằng mắt ta nhìn sâu ý tưởng
không buồn bằng mặt ta sầu tận bên trong
nên chi rốt cuộc ta thành đời như rối
cứ khóc cứ la rồi hét rồi cười
rồi như diễn như tuồng như tướng
đâu hay dây ai kéo sau mình...
GiỜ ĐÃ MUỘN
Sẽ không khóc đâu
em hứa
đã trôi hết những con đường đầy nắng
những xanh vô cớ bỗng ngại ngần
bỗng tung bỗng hứng phần nghi ngại
bỗng rớt mơ hồ dưới mắt ai
sẽ không khóc đâu
em hứa
dẫu xám mù u tím mặt người
thì cứ mơ hồ cho diệu vợi
cho đẹp vô cùng một trò chơi
giờ thì đã muộn
đã xám đã nâu đã tím bầm
đã buồn một chuyến hơn sương khói
đã thả ra về một trái tim...
KHÔNG CÒN BẾP LỬA NÀO TÀN
Lửa đã tắt rồi
làm sao nhen lại
em xòe bàn tay giữ lửa làm gì
có người lạnh lùng cầm đóm đem đi
Đêm qua em ước điều chi
mà mắt môi bập bùng muốn cháy
mà vòng tay rơi ngoài im lặng
mà ngàn lời đứng gió im cây
Đêm qua em nói với anh
con phố kia không còn thật
con sông kia không còn chảy
sao lòng vòng chẳng lối ra
Đêm qua chẳng lá hoa
chẳng trăng sao mà nghe lòng tri kỷ
dù bên này bếp lửa
không ai nhen cho nguội hết tro tàn
Gửi ý kiến của bạn