ĐỖ ANH VŨ - Mộ nhành lau trắng mờ mây

18 Tháng Bảy 20246:03 CH(Xem: 2506)
ĐỖ ANH VŨ - Mộ nhành lau trắng mờ mây
(Đọc Vực trắng, thơ Lữ Mai, NXB Hội Nhà văn 2024)
Vực trắng là tập thơ mới nhất của Lữ Mai gồm 54 bài thơ, được chia làm 6 phần: Từ núi (14 bài), Đi lạc (9 bài), Nói bằng gai sắc (6 bài), Trở về chạng vạng (6 bài), Gửi Huế (10 bài) và Cánh tàn bừng giấc (9 bài)

1. Cảm giác đầu tiên của tôi khi bước vào những bài thơ của Lữ Mai trong tập này là một nỗi mơ hồ bảng lảng, không thể cắt nghĩa, rất khó nắm bắt. Thơ Mai có vẻ đẹp lãng mạn cổ điển nhưng cũng đầy trăn trở, u uẩn của một tâm hồn đa cảm. Con người vô cùng kín đáo khi gửi những nỗi niềm của mình vào thiên nhiên, những tâm sự ấy chẳng thể nào nói hết thành lời:

Mỏm núi tím kia nhô ra một cái cây
buồn mà không sao chết nổi
(Trà sớm)

Cây nói bằng im lặng
người nói bằng niềm riêng
lau tím phất cờ
vực trắng
(Vực trắng).

Phần thứ nhât của tập thơ tràn ngập không gian núi rừng, từ thiên nhiên cho đến con người. Cái bầu không khí này, nỗi quyến luyến này sẽ còn in dấu trong nhiều bài thơ khác nữa ở các phần sau của tập thơ. Ta có thể bắt gặp vô số những hình ảnh như: núi, đồi, suối, đèo, thung, thác, mèo rừng, sơn cước, lau…cho đến sơn nữ, khăn piêu, thổ cẩm, kèn môi…Nhiều địa danh núi rừng góp mặt trong các bài thơ như: Nguyên Bình, Phia Oắc, Bảo Yên, Khuổi My. Con người miền núi cũng hiện lên với những nét chấm phá mà sống động:

Cô gái Dao Tiền ít nói
thả nụ cười sau nhịp bước rung reng
(Hò hẹn)

Nàng ngồi thêu trong chiều
chim rừng vang vang khăn piêu
(Vài khúc cho Biêng)

Không họa nổi bức tranh tĩnh vật
sơn nữ cười
giọt mật
ban mai
(Bức tranh vẽ dở)

Hầu như trong bài thơ nào của Lữ Mai cũng hiện lên những câu thơ tài hoa, những câu thơ găm vào trí nhớ người đọc như là nhãn cú của bài:

ai nằm cạnh bầy trăng say ngủ
(Nguyên Bình)

Tiếng bản làng sũng ướt
(Ngỏ cùng sông)

Mỗi trái hồng ngâm làm một mặt trời
Mùa thu vừa rơi vừa ngủ
(Từ núi)

Gió trinh nguyên bịn rịn nhận ra mình (Gió đèo)
Trà đượm hương trí nhớ vừa thức dậy
Ai thả vào đáy chén chòm mây
(Hò hẹn)

Rượu ngấm thủng mấy tầng đất ải
Mặt lá say đỏ dại sang chiều
(Đùa với hàng hoa nhỏ)

2. Sang phần hai, phần ba và phần bốn của tập thơ, đề tài và các vùng không gian được mở rộng hơn. Tạm khép lại không gian rừng, Lữ Mai đưa người đọc về những không gian phố, có thể là Hà Nội, có thể là Sài Gòn:

Ta chỉ có bấy nhiêu vòm trời
bốn hàng cây cổng thành dựng sẵn
hết con đường này là mưa bay
tiệc thu sớm bày toàn những g
(Phố mình)

Uống rượu và say cùng bạn cũ
Bạn với con đường không phản bội ta
Sài Gòn mấy mùa vội vã
từng chuyến bay như bắt vạ khung trời
(Sài Gòn)

Và Lữ Mai vẫn bật được ra những câu thơ hư ảo:

bạn ôm đàn đón ta rồi tiễn
cả mùa đông thay gió liệng trên đầu
(Sài Gòn).

Bàn chân nữ sĩ đi qua những con phố như Phùng Hưng (bài Phác thảo phố), chợ Hòe Nhai (bài chợ Hòe Nhai), cầu Long Biên (bài Đêm Long Biên). Những nơi đã từng qua như làm chứng cho bao tâm sự của con người, trong đó buồn nhiều hơn vui:

thương cây cầu nhòa manh áo ướt
chật sương đêm sông Hồng đã hóa điên
ta vơ vất mùa thu trầm đục
phía sâu xa cay mắt một mái nhà
…Long Biên ở đâu khi ta khóc
khi cây cầu sắp gãy làm đôi
(Đêm Long Biên)

Đã có những ám ảnh về cái chết trong thơ Mai:

Từng mảng khăn xô
ghép nên mặt ta
rất rõ
(Đi lạc)

chính ta luôn hoang mang
những dáng người như chiếc chum chôn đứng
(Mộng du)

đàn bướm ma họa hoằn cũng lên nương dệt vải
thấy động về canh những cỗ quan tài
(Chân đồi)

Có một điều khá thú vị, hầu hết khi xưng ở ngôi thứ nhất, thơ Lữ Mai đều dùng chữ “ta” mà không dùng “tôi” hay “em” như nhiều nhà thơ nữ khác:

hoa mắt nai nở vào ngơ ngác
bỗng dưng ta láng máng hoen mờ
(Nhà bạn)

sao đoàn tàu không tỉnh giấc
tiếng còi quên mất phố ta
(Phác thảo phố)

ta chọn cách soi mình hoang dại
(Chuyến khởi hành tưởng tượng)

ta dốc cạn nửa hồn Phia Oắc
(Nguyên Bình)

Ngỏ cùng ta bằng trái tim còn đập
(Ngỏ cùng sông)

ta hóa nhành lau trắng mờ mây
(Từ núi)

Nhịp chèo khỏa buốt lòng ta
(Bậc thềm Đá Bia)…

Lý giải điều này, chúng tôi cho rằng chữ “ta” hàm chứa một khát khao giao cảm, muốn được chia sẻ và thấu hiểu, mong đợi những sự đồng điệu với mình. Chữ “ta” ấy mang rất nhiều cô đơn những vẫn neo giữ một niềm tin nào đó:

bạn đợi ta từ lâu lắm
Nhiêu Lộc quán quen xưa vắng men huyền
(Sài Gòn)

Rượu từ núi chảy ra
hơi men không giúp ta quên lãng
(Bậc thềm Đá Bia).

3. Phần thứ năm của Vực trắng gồm 10 bài thơ viết về Huế, một vùng đất thâm trầm, cổ kính, mộng mơ, chứa đựng bao thăng trầm lịch sử. Chỉ bằng vài nét phác, hồn cốt của xứ Huế đã hiện lên đầy đủ trong bài Ngỏ cùng chỉ với 13 dòng thơ. Không buồn không vui, mênh mang u tịch, thấm đẫm hoài niệm:

Vó cất lên muôn tiếng rì rầm
xứ này sông không ngủ
dự cảm mơ màng dang dở
chất toàn mộng mị gửi rêu xanh
lửa tự thiêu bóng mình
có gì ngoài thinh lặng
tiếng dế bên bờ Vỹ Dạ
tiễn hồn bia đá qua sông
rêu nhường người một bước thong dong
nỗi u trầm cung cấm
soi bóng nhau úa tàn chầm chậm
hình nhân loang ráng trời
đêm ấy đôi hài rêu bật khóc.

Con người dường như đã nhập được nỗi u hoài của mình vào cả không gian lẫn thời gian của kinh thành Huế.
Phần thứ sáu của Vực trắng gồm 9 bài thơ có nhiều cảm xúc ấm áp, tươi tắn, tin yêu:

ngói đỏ sóc nâu chuyền cành bụi mịn
lim dim thể tất hẹn hò
đào thắm hồng phai mấy bận
như môi người ngạt bởi tình yêu
(Phố nhà binh)

Lữ Mai viết về sự trở về ngôi nhà của mẹ thật dịu dàng, bình an:

Thược dược bừng con ngõ đất ngày xưa
sương sớm giữ vệt mưa mùa hạ
tiếng gà cũng nở ra những vì sao lạ
chân tạc vào tận sâu hôm qua
…lá vằng thơm hăng hắc
hoa vằng trắng mền mệt
con êm đềm chõng tre
(Nhà mẹ)

Vẻ đẹp của hoa sen hiện lên rạng ngời, tinh khiết:

mơ ban mai trong trẻo
mở nhụy vàng láng máng kim sa
Sóng đã tỏa vào hoa
cánh tàn nghìn năm bừng giấc
(Sen nở)

Nếu như ở những phần trước, Lữ Mai từng có những bài thơ viết về những con người cụ thể (Vài khúc cho Biêng, Trúc Phùng), thì ở phần cuối này, Mai có một bài thơ mang tên Bài thơ này cho Nhung với nhiều ân tình sâu nặng:

Không gì buồn hơn hoa trắng trong mưa
phố thành quầng mắt thâm khát ngủ
rót bao nhiêu mơ mộng thì đầy?
không cầnchỉ một ánh nhìn ngây ngây
khuấy vào là dậy sóng
áo em như loài hoa trắng
ướt dần và tan
cả da thịt, mùi hương cũng vậy.

4. Thơ Mai, dù khi vui nhất vẫn đọng lại chút gì u uẩn mơ hồ tựa như làn sương bao phủ. Bài thơ cuối tập có tên là Bình minh với 6 dòng thơ. 5 dòng đầu đầy tươi vui nhưng đến dòng cuối cùng lại như hờn tủi:

Chuông reo chuông reo
sương vừa hé mắt
ngàn hoa son sắt lưng trời
hỡi mùa mải miết lên xanh biếc
thanh khiết đành buông
mây trách tôi.

Đặt tên cho bài viết của mình là Một nhành lau trắng mờ mây, lấy từ một ý thơ của Mai trong bài Từ núi, tôi muôn diễn tả những mơ hồ khó nắm bắt ấy. Câu thơ như sương khói, không còn phân biệt được đâu là lau đâu là mây. Những bài thơ của Lữ Mai như giấc mơ trôi lang thang, câu chữ ngắn dài không phân định, liên tưởng đột ngột, đứt đoạn tạo ra những liên kết thi ảnh khác thường. Thơ Mai vì thế mang đến cho người đọc những ấn tượng mạnh về cảm xúc chứ không thiên về những thông điệp tư tưởng. Từ bài Mộng du (trong phần Đi lạc) cho đến bài Mơ (trong phần Cánh tàn bừng giấc), con đường đi vào thế giới thơ Lữ Mai mở ra điệp trùng, liên miên, bất tận:

Mưa im lìm
chiều nghiêng mắt bạc
bóng chim vụt tắt mong chờ
mấy ai nghi ngờ
đốt tay ngu ngơ khó tả
nhẫn phai màu đá vọng phu
úa vào dâu bể
sương quên lối về
trú nhờ tiếng trẻ
đường tơ khe khẽ
thít chặt giấc mơ
mặt trời
ngộp thở
(Mơ)

05 Tháng Mười Một 202512:20 CH(Xem: 78)
Đứng trước bất cứ cảnh ngộ nào, nếu mình biết thốt ra tự đáy lòng hai chữ “Thế Đấy!” thì chắc cũng quý lắm rồi!
22 Tháng Mười 20251:39 CH(Xem: 1002)
Trần Ngọc Diệp đã tự kiến tạo một cõi riêng: người dệt hồn Huế bằng ngôn từ, người thắp lại ngọn đèn ký ức bằng thơ.
10 Tháng Mười 20251:53 CH(Xem: 266)
Tóm lại, tôi khoái Trần Tiến theo kiểu thiếu nữ khoái chuyện kinh dị: Vừa xem, vừa sợ, vừa kêu la.
12 Tháng Chín 20252:40 CH(Xem: 713)
Khởi viết từ 1960, ông đã có bài đi trên các báo và tạp chí: Bách Khoa, Mai, Tình Thương, Ý Thức, Tuổi Ngọc, Mây Hồng, Tuổi Trẻ, Phụ Nữ, Thanh Niên, Mực Tím, Áo Trắng,
05 Tháng Chín 20252:17 CH(Xem: 569)
Lữ Mai là một trong số ít những nhà thơ nữ đương đại vừa làm báo, vừa tham gia truyền hình, vừa đi, vừa viết, đi để viết.
03 Tháng Chín 202512:00 SA(Xem: 11051)
Càng lúc, tiếng thơ của / như Nguyễn Hoàng Anh Thư, cùng những bạn đồng hành thế hệ Nguyễn Hoàng, càng hiển lộ trong tôi, niềm tin
25 Tháng Tám 20255:09 CH(Xem: 613)
Lê Na đang tạo sự thú vị cho khách đi qua, những rung cảm bất chợt, đời người ai cũng từng trải khi nhớ về mỗi… mùa Đông!
15 Tháng Tám 202510:16 SA(Xem: 681)
Ngậm ngùi không chỉ thương tiếc một người tài hoa như Lê Thiết Cương ra đi sớm khi chưa kịp thấy hình hài đứa con tinh thần của mình là cuốn tản văn ”Tiếng chợ”
01 Tháng Tám 20254:56 CH(Xem: 822)
bác sĩ bởi Đỗ Hồng Ngọc có cốt cách thi sĩ trong con người bác sĩ
31 Tháng Bảy 202510:08 SA(Xem: 954)
Trong cả giới nhà thơ mà tôi biết, thì thơ của Tấn có lẽ là thứ khó nhằn nhất.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 13515)
Mừng sinh nhật 93 tuổi của nhà văn Doãn Quốc Sỹ
(Xem: 14507)
Võ Phiến là một trong những nhà văn hàng đầu của 20 năm VHNT miền Nam, giai đoạn 1954-1975.
(Xem: 12555)
ca khúc này, là một thứ kinh-nguyện-riêng của những người yêu nhau, bất hạnh. Trong số những người yêu nhau, bất hạnh, có anh C. của chúng tôi.
(Xem: 13209)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 23888)
Tôi, nhiều lần được thấy chị bước ra sân khấu, dịu dàng với nụ cười trẻ thơ, đứng giữa một Mai Hương, đằm thắm, một Kim Tước trầm, tịnh - - hợp ca, những ca khúc được coi là bất tử của nền tân nhạc Việt Nam, trên, dưới năm mươi năm
(Xem: 17686)
thưởng thức thơ Du Tử Lê để từ đó chúng ta cùng vươn tới cảm thông với ánh sáng, với hương thơm muôn đời của Chân-Thiện-Mỹ
(Xem: 6034)
Tên tuổi bác Lê, tôi biết đã lâu nhưng chả bao giờ nghĩ có thể, có dịp nào gặp, chứ đừng nói được trò chuyện, với một người mà mình hằng ngưỡng mộ.
(Xem: 563)
Đêm tưởng niệm thi sĩ Du Tử Lê được một nhóm bạn trẻ yêu thơ ông tự nguyện đứng ra tổ chức.
(Xem: 808)
Hạnh phúc cho những người có được để mà "cám ơn em, xin cảm ơn hạnh phúc này".
(Xem: 10620)
Hôm nay, một sáng nắng ấm, trời thu, Nam California, chúng tôi ngậm ngùi đưa tiễn một Nhà thơ.
(Xem: 21571)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 10424)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 12090)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 10327)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 14451)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 33799)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22666)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 28526)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25907)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24822)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22944)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 20249)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 21621)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18894)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17668)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 28265)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 35240)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36675)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,