Tác giả Phạm Tấn Dũng sinh năm 1961 tại Gò Nổi, làng Bảo An, xã Điện Quang, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Hội Viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Quảng Nam.
Tác phẩm đã xuất bản: Phía sóng (tập thơ, NXB Văn học, 2008); Nhật ký gió cuốn (tập thơ, NXB Văn học, 2018; Cùng nhiều tập thơ in chung khác.
Giải thưởng đã đạt được: Giải B cuộc thi thơ Văn học - Nghệ thuật Quảng Nam năm 2017 cho tác phẩm Những mảnh vo tròn; Giải B Giải Văn học - Nghệ thuật Đất Quảng lần III, năm 2019 cho tập thơ Nhật ký gió cuốn. (Nguồn FB tâm huỳnh minh)
Tím Biếc Hoa Chiều
Những bông hoa đậu biếc thở trên phố ngắn
như cất lên lời cỏ dại vương vất gió
có làm em thức dậy
như thể đang tỉnh giấc
rằng phổ màu anh có lay một góc trời
trên con đường cũ
anh náu một màu xa xôi
Những dây xanh đậu biếc thập thò
khung cửa cũ
con chim sẻ đã mổ vào những nhàu nát
ngôn tình
tháng năm mặt ngơ ngớ ngẫn ngơ mơ bước
ai về
tấm tắc muộn màng
để hoàng hôn săn đón chiều
tóc râu kể hoài chuyện đậu biếc
Em với hoa bây chừ hai phía
quay phía nào cũng thấy tím trời xa
ngắt một cành hoa cắm vào ký ức
rồi ho khan bên phố vắng màu chiều.
Tha Hương
Những đứa trẻ sông Thu
như những cánh chim ngủ trời khác
chiều giông trở dạ nỗi buồn rơi
rưng rức nhịp nhịp không lời
trăm chiều ngược gió
ngược nắng cháy bờ rêu
những kiệt sức dở dang bày cuộc
những ngón tay ấm máu dây đàn
những câu hát có lời cuối nhớ nhung vô vọng
vỗ về cái tôi yếu đuối đòi kiêu hãnh
trêu chọc nhau khi tháng năm già nua
chạy dọc mái đầu
thu bồn
tiếng cóc nghiến mùa giông chiều không đến
khóc với con đường mòn sông lỡ
làm con nhện giăng lối em đi
khi câu thơ phả vào tranh đến tím
phả vào chỗ ngồi hỗn mang tâm sự
có tiếng chép miệng con thạch sùng
như nhắc về em.
Những đứa trẻ sông Thu tìm về
khi cây rừng cất lên thanh âm núi cao
chim sẻ cũ nói với chiều nghiêng nắng
tiếng tràng hạt rơi như cánh sen tàn
nở trong u minh tầm tã
những đứa trẻ Thu Bồn
lần xa quê tập khóc
lần trở về tự khóc.
Ký Ức Tím
Lục bình trôi như cứa vào chiều
tím vào ký ức vào tháng ngày chưa kịp cũ
từng giọt nắng chết dần lưu luyến
và đôi mắt em dầm mưa tháng ba
Lục bình trôi chở giấc mơ hoang
về trú ngụ sau cơn gió nồm buổi ấy
cúi nhặt
ánh mắt em ăn tôi bằng ký ức
và mái tóc người đòi nuốt đôi bàn tay
giấu vào bờ vai mất ngủ
nơi dấu móng tay đã bấm vào khuya
vào ánh sao xa không khêu lại bấc đèn
có tiếng dế đêm tập làm dang dở
ngoài kia mảnh trăng non đang cõng
một góc hiên
Lục bình
trôi về đâu mà bến bờ ảo giác
chỉ còn hoài niệm định cư trong trí nhớ
ngày qua
về vạt áo tím ai phơi như vết xước
về buổi chiều tháng ba
về ngày
về đêm mơ mê ú ớ
thấy mình trôi
lục bình trôi.
Hiên Xưa
Những rong rêu quê hương ăn dấu chân ký ức
những chiều tôi ngủ quên tôi
choàng tỉnh bên lọ gốm cắm đôi cành hoa dại
chỉ còn là hoài niệm của thớ đất nung vàng
đứa trẻ sông Thu
bước thấp bước cao
sàng sảy câu thơ trong chiều tắt nắng
Ta đã về đây sông quê
buổi sáng mở mắt như còn chiêm bao
giấc mơ cỏ lau chật cứng khuôn mặt
nắng vẫn thế
khuyết chỗ ngồi lưng dốc
đất nền áo nâu người về có nhớ
nằm nghe khế rụng sững sờ
Cha như màu úa cây khế đã kéo vào cổ tích
chân mây xa rồi dấu chân
Mẹ đưa chúng ta xuống sông quẫy đạp
những con sóng xô
thầm lặng bạc đầu
những cơn gió buồn đau sờn vai áo
đốt khói cay nồng sông quê lặng sóng
Mẹ đã xa rồi
còn chiếc cơi trầu
xoáy góc hiên trưa.
Gửi ý kiến của bạn