LỠ ĂN PHẢI HẠT LIÊU TRAI
Cắn vào một hạt liêu trai
Nhả ra bỗng thấy hình hài kỳ khôi
Như là cái bóng vỡ đôi
Đêm thinh lặng, một mình tôi vỡ òa
Tóc ai vướng cửa lòa xòa
Mắt ai rơi sáng nhập nhòa trên không
Ai rên những tiếng não lòng
Ai cười dậy cả mênh mông hãi hùng
Ai khơi bếp lửa bập bùng
Ai gào thét đến tận cùng tiếng đau
Bóng - Hình
Cấu xé vào nhau
Cho đêm thực tại nát nhàu dưới mưa
Lòng ta một nửa sân chùa
Một nửa ma quỷ bỏ bùa ố hoen
Cắn vào lòng một hạt sen
Nghe chừng vị đắng đan xen ngọt bùi
Hứng vào tâm những ngậm ngùi
Ủ thành sương để trăng vui đến gần
Hạt liêu trai rớt ngoài sân
Hãy mau siêu thoát nợ nần với đêm
Trả đêm về ru yên em...
VÍ NHƯ SỢI GIÓ CỘT MÂY
Ví em bày cuộc cưỡng hôn
Giăng thêm cái bẫy vô ngôn hữu hình
Chuốc rượu ngãi, đãi mồi tình
Rồi trâng tráo bảo là... mình không quen...
Ví chán - thì trắng thành đen
Ví bằng xảo trá - nhớ quên bất ngờ
Ví yêu qua quýt giả vờ
Thì phụ rãi cũng lập lờ điêu ngoa
Ví em bày cuộc trăng hoa
Đãi nóng đãi nguội đãi qua bốn mùa
Có khi người bảo "của chùa"
Nên lời chuông mõ gió lùa vô vi
Ví em đã đủ từ bi
Chắc em hỉ xả người khi đói lòng
Tiếc là qua trận cuồng giông
Em còn biết rõ sắc không, chánh tà
Mùa yêu hư ảo đi qua
Còn em rất thật - người ta, thấu đời
Ví em bày cuộc yêu mời
Đừng tin, sợi gió về trời cột mây!
MƯỢN
Cho em mượn phía sau lưng
Để em giấu mặt mà rưng rưng buồn
Sau lưng lỡ có gió luồn
Em mượn phía trước ôm luôn để mà...
Tựa nương cái chỗ đàn bà
Chông chênh trống rỗng... Anh à, anh ơi...
Em mượn một chút rồi thôi
Cho qua cơn bão ngang đời em đang...
Gửi ý kiến của bạn