buổi sáng
ghé thăm nguyên sa
bolsa vẫn không có gì lạ.
ở góc bolsa và beach
từ chiếc cổng
đi thẳng vào sâu
là nơi cư trú của nhà thơ
“khi tôi chết hãy đem tôi ra biển”.
trong “xóm” đó
chệch góc bên phải là ngôi nhà nhỏ của “áo lụa hà đông”.
tháng 8. trời không mưa.
đi thêm vài bước nữa
bên cạnh gốc cây già
nguyễn tất nhiên nằm phủ bụi mờ
“như tượng đá”.
cuối con đường kia
là mai thảo nguyễn đăng quý
từ “đêm giã từ hà nội”.
mãi mãi lưu vong.
nguyên sa
có lúc đã dặn dò:
“em bỏ đi không nói chừng nào sẽ trở về
không sao, anh chỉ muốn dặn em
khi em về nhớ cho anh hay trước
để anh nhốt hư vô vào trong phòng khoá cửa lại
anh cột im lặng ở hàng hiên ngoài vườn sau
kẻo lúc, thêm một lần nữa, em bỏ đi
im lặng và hư vô
rủ nhau đi theo em
ngôi nhà sẽ trống vắng khủng khiếp.”
sáng nay
ở góc bolsa và beach
có người gõ cửa hỏi thăm ông
cho cuộc đời
bớt quạnh vắng khủng khiếp.




