Cứ tưởng mình ma mãnh
Tưởng mình lọc lõi đời
Tưởng mình tinh ranh lắm
Mà nông nổi trời ơi!
Tưởng mình không biết khóc
Tưởng tim đã khô cằn
Mà vài dòng tin nhắn
Đã đặt bày nhớ mong
Lại thấy mình ong bướm
Thấy lẳng lơ qúa trời
Mà sao một cuộc hẹn
Lại chối từ, chao ơi!
Thấy mình không đoan chính
Nhớ người ta quá chừng
Mà sau lần giáp mặt
Lòng người đã dửng dưng
Cuối ngày ngồi đếm lại
Những người đi ngang đời
Mà thấy bao nhiêu gió
Mịt mùng thổi… trời ơi!




