cúi xuống một dòng sông
nghe bước đời êm ả
lắng xuống một mùa đông
lá người bay lả tả
cúi xuống một dòng sông
ta Trương Chi thời đại
mở ra một khung vuông
người Mỵ Nương, kiếp khác
mắt ướt khóc đời chim
tiếng ca lừng cổ tích
cúi xuống một dòng sông
nhớ người xương lá cũ
áo chảy một dòng xanh
từ rào tim phố xá
cúi xuống một dòng sông
nhớ gì không bé dại
nghe tự hồn lược gương
tuổi thơ quành bước lại
hờn em đầy hai vai
nghìn năm không gội rửa
cúi xuống một dòng sông
em mượt mà nắng lụa
biếc ngời hạt sương trong
gieo xuống ta, hỡi ngọc
cúi xuống một dòng sông
nghe chiều vàng khép cửa
ghế đợi, hồn bao dung
vỗ yên đời lang bạt
cúi xuống một dòng sông
thì thào dòng tóc gọi
giữ lấy những đời mưa
cho mát đời khô, ải
cúi xuống một dòng sông
nghe đầu nguồn thác dội
giữ lấy một vầng trăng
dành tặng chàng: sắp tối
cúi xuống một dòng sông
em thơm nồng kỷ niệm /.
(*) Phạm Anh Dũng, Song Ngọc...soạn thành ca khúc.