Là bạn của nhà thơ Du Tử Lê đã lâu năm, nhưng chúng tôi ít được gặp nhau, chúng tôi mãi
Trong suốt chín năm cộng tác với chúng tôi, anh Lê đã không phụ lòng thính giả. Không có một chương trình nào bị gián đoạn hay chậm trễ, kể cả lúc anh đi xa. Quả thật, đối với người nghệ sĩ như anh, lại thêm đó là một “ông” thi sĩ thì sự kiện này là một sự kiện phi thường đáng được ca ngợi. Đối với chúng tôi, một kẻ ngoại đạo với thi ca, nên việc phê bình, ý kiến, bàn luận… về thi ca, chúng tôi không dám lạm bàn, chỉ xin nói về những ghi nhận của mình, trong cương vị của người trông nom một đài phát thanh, nơi mà có được hân hạnh, anh Du Tử Lê cộng tác trong suốt chín năm trời.
Đó là những năm, chúng tôi nhận rất nhiều thư của thính giả gởi về đài, cám ơn những vần thơ của nhà thơ Du Tử Lê đã làm đẹp cho tình yêu cũng như đời sống của họ. Tuy vậy, cũng có những lá thư than phiền, trách móc, đỗ lỗi…rằng, chính vì những vần thơ ướt át, lãng mạn của Du Tử Lê đã khiến cho họ lao vào những mối tình, để rồi đau khổ không đâu. Như thế, hóa ra, thơ tình của Du Tử Lê cũng lắm công, mà cũng không phải là ít tội!
Theo thiển ý của chúng tôi, thì có được tình yêu, dù là tình yêu khổ đau cũng là một hạnh phúc! Đó là chưa kể thơ của Du Tử Lê đã khiến chúng ta yêu nồng nàn hơn, say đắm hơn, và…liều lĩnh hơn! Vậy thì xét cho tận cùng, những người biết yêu, được yêu, dù là hạnh phúc, hay khổ đau, không thể không cám ơn thi ca- du-tử-lê, và chính nhà thơ DU TỬ LÊ.
Xin cám ơn nhà thơ Du Tử Lê.
Xin cám ơn những vần thơ của anh.
Phương Hoa
(Nov. 2002)