Em bước xuống cuộc đời trong đêm tối
Đã khuya rồi mà còn đứng đợi ai?
Trên đôi vai sương khuya về ướt lạnh
Em co ro chờ khách lại mua vui
Bỏ thơ ngây dập vùi theo cơm áo
Đớn đau nào em giấu ở nụ cười
Trời không xanh cho một thời con gái
Để đêm về quạnh quẻ bước chân chim
Em bước xuống cuộc đời trong oan trái
Ai thương em sau lớp phấn son này
Nổi đắng cay đọng đầy theo khóe mắt
Lệ rơi tuôn mà buồn chẳng thể rơi
Lòng đã lạnh sau một lần giang dở
Đời bơ vơ em biết ngỏ cùng ai?
Này khách đêm xin cho em được tỏ
Hồn em thơm tựa sen giữa đêm trường