Em
vậy là chúng ta đã một lần bên vầng trăng xưa
vầng trăng viễn xứ
trăng
chẳng biết có bao giờ cũ
nhưng anh thấy trong mắt em
lóng lánh tuổi mơ
em ạ
trăng vơi - trăng đầy
là góc nhìn thôi đấy
trăng thì muôn đời vẫn vậy
tròn và sáng trong
anh biết chừng em soi lại cõi lòng
nhè nhẹ nhé bởi hạnh phúc thật mỏng
như mắt em
cười thành tiếng vọng
như bàn tay
ôm lấy bàn tay - bữa lạnh lòng
buồn chi – vài ba vân mây …
thì biết vậy
nhưng em ơi, cõi người ta đang thấy
ngay cả mây cũng ngại những thực hư
trăng rất thực, và cuộc đời rất thực
ta bao nhiêu năm mới hiểu hết đời ta…
đêm hướng về quê xa
ngày buồn trăng viễn xứ
ôi…
rớm lòng người đàn ông nhớ mẹ
khóc vì trăng - mù khuất - một đường về