Hái một nụ trăng một nụ sao
Một nụ hai mươi tuổi
Một nụ hồn nhiên non nõn
Một chiều xuân xanh xanh
Hái về trong chiếc giỏ hoàng hôn
Mà biêng biếc mời khóc!
Mời nhau về kỉ niệm
Kết một nạm hoa vàng
Thêu thêm mùa nhung nhớ
Màu em trên đồi cỏ
Màu anh trên rựng trời
Thời gian thành điển cố
Ký ức mặn như môi
Một chiều rưng rưng gặt
Một cánh đồng thương ôi
Người nghìn trùng về lại
Người nghìn trùng chưa nguôi
Để một chiều
Trăng sao xưa ùa vỡ thành giọt nước mắt
Người đàn bà đi hái trăng
Hay hái lại tuổi hai mươi mình
Trong thinh lặng
Trong hư không
Trong xế bóng ngồi đợi cỗ xe thời cuộc
Một bông trăng
Một tuổi ngời
Hay tiếng khóc cô quạnh?
Chỉ là đôi quanh gánh
Ký ức mang hình yêu thương
Bỏ lại bên đường
Cắn môi mà bật khóc…