cửa mở ra, rỉ rả mưa
chân như ngần ngại. Đâu rồi nắng mai.
tàn năm, mây âm u trời
cuối ngày tháng, chỉ mây trôi âm thầm
chỉ có mưa day dứt câm
mang bao ưu uất, nặng. Lầm lì, rơi.
phố phường ngại hứng tiếng rơi
mái hiên hứng tiếng ngựa rời rã chân
gió mệt, niểng tiếng xa, gần
cây trân mình chịu tiếng cành mủn, rơi
cửa mở ra, uể oải trôi
tháng năm. Mây xám khóc trời tha hương.
NNguong
Gửi ý kiến của bạn