
Buổi sáng hoa nở như tình nhỏ
Tháng mười hai xanh nét bi ca
Bên hiên con bướm vàng về đậuBuồn hiu hắt - mộng cũ chín, gìa
Bỗng dưng ta nhớ tà áo trắng
Bay ảo diệu như dáng một người
Cái thủa nhịp tim ta luống cuống
Cơn địa chấn của lòng ta thôi
Cuối năm, ồ, tin vui khánh kiệt
Người đã xa, nên thiếu tri âm
Hình như con sông cũ trăn trở
Ngày tháng tàn - thêm cơn đau thầm
Ta như con sâu đo chiều vắng
Đo lòng ta tựa biển hư vô
Ôm sao cho hết niềm tuyệt vọng
Chờ bóng con quạ cũ bay ngang
Nửa đêm im lặng như hoa nở
Bỗng dưng ta nhớ một nụ cười
Mang theo bóng tối về - ta đợi
Ai bảo năm tàn tin bặt tăm ?
Lê Nguyên Tịnh
Gửi ý kiến của bạn