ngày thồ cơm áo ngổn ngang
đêm treo ý nghĩ hỗn mang trên trần
hạnh phúc vừa, phủ đôi chân
cụm co cũng đủ chỗ nằm tha hương
dơi ngược cánh ngủ ngoài vườn
giấc tôi ngủ ngược về nguồn, gốc xưa
nửa đêm nghe gió thổi lùa
buốt vết thương cũ (từ mùa chiến chinh)
em về, biếc đôi mắt xanh
cười trong giấc mộng. Rõ ràng Việt Nam.
nnguong
khuya 11.01.11
Gửi ý kiến của bạn