13. Khanh Hoàng:
Thưa chị, tôi muốn biết chị nghĩ gì về cái lối viết táo bạo, lấy yếu tố tình dục bệnh hoạn để làm “sợi chỉ xuyên suốt” tác phẩm của những nhà văn nữ hiện nay.
Nhà văn Trần Thị NgH trả lời:
Hồi nhôm nhổm mới lớn, tôi bị chị tôi bộp tai vì có dấu hiệu khả nghi đã lén đọc "Ngoài Đêm" của Thế Uyên. Từ đó tỡn luôn; dù tác giả là nam hay nữ, cứ đánh hơi thấy sợi chỉ xuyên suốt là tôi né, thỉnh thoảng se sẽ thưởng thức vài cọng chỉ lụn vụn thôi, e rằng bản thân không đủ hiểu biết để suy nghĩ chín chắn về toàn thể chiều dài của sợi chỉ.
14. Tố Uyên:
Nếu cho cô xóa bài làm lại. Cô sẽ chọn mình là: Nhà văn, Họa sĩ, Nhà Giáo…(Còn “nhà” gì nữa, cô nhiều tài quá!)
Nhà văn Trần Thị NgH trả lời:
Nếu cho xóa bài làm lại, tôi sẽ ….nghỉ đánh bạc, xin làm nhà sư. Làm linh tinh mệt quá xá mà đâu có… ăn được mấy tí, có khi còn bị người ta chửi hoặc gây – như một ông dưới đây nè.
15. Một ông:
Chúng tôi đã làm gì mà truyện nào của cô cũng mạt sát chúng tôi tận bùn đen thế?
Nhà văn Trần Thị NgH trả lời:
Dạ, quí ông đâu có làm gì; chỉ tại mấy bà trong truyện của tôi bị mặc cảm tự ti, theo như một bạn đọc đã suy luận giùm (câu hỏi số 8 của bạn Phạm Thu Hương).
*Câu hỏi xin gửi về: dutule@dutule.com