Như ngọn hải đăng trong đêm khuya
Đêm nhướng mắt thấy em ngồi trợn mắt
Bao lâu rồi đèn trong hai ô cửa tắt
Có nỗi nhớ nào le lói rất xa kia?
Thấy em rồi, một ngọn đèn lành lạnh
Đủ sáng chưa bóng tối trong lòng?
Có gì trong bồng bềnh ảo ảnh
Chao rã rời trên ngọn đèn chong.
Soi giùm ta giấc mơ không rõ mặt
Chút hôm qua nào sót tới ngày mai
Cũng có khi giật mình, đèn tắt
Ngó quanh đời, chăn chiếu và ai!
10/2010
Gửi ý kiến của bạn