
ở chỗ nhân gian không thể hiểu
nát đá. tan vàng. lá bỏ cây
sớm mai đã sẵn nghìn bia mộ
không ngọn nến nào cháy trên tay
ở chỗ nhân gian không thể hiểu
nhan sắc em buồn lây hư không
cửa khuya nở rộ giàn bông giấy
hương tóc. mùi khuya. tôi trẻ con
ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi nhìn tôi về sau tấm gương
ở nhau còn mãi hàng cây muộn
và những bậc thang lên cõi-tan
ở chỗ nhân gian không thể hiểu
người giết tôi bằng mắt sớm mai
cánh tay quê cũ. đêm nghiêng xuống
tìm thấy tôi không? thấy xác người?
(Trích "Ở Chỗ Nhân Gian Không Thể Hiểu", Tủ sách Văn Học Nhân Chứng, in lần thứ hai, Calif., 1989.)
Gửi ý kiến của bạn