tôi có một ngọn đèn
giấu trong hầm đá tối
thắp lên mỗi nửa đêm
nghe ầm ầm sóng dội
vách đá in hình tôi
bằng một dung mạo khác
mỗi tay một thanh gươm
chém nhàu nhau ác liệt
tôi có một con dao
giấu dưới làn da bụng
lúc buồn móc ra coi
vân lên hàng máu đọng
đâm xuống một hình nhân
chảy tuôn nguồn tuyệt vọng
tôi có một trái tim
tháp giữa ngày mưa lũ
hồn ẩn trong bụng cây
bật kêu ngày gió lớn
hú gọi những làn mây
hiện nguyên hình đám cháy
tôi bổ dọc đầu tôi
thấy một người tháo chạy
thao thiết hạt mưa rơi !
đầu nguồn, ai đứng khóc ?
tôi có một bức tranh
tượng hình hai cái giống
ở giữa một dòng sông
núi chập chùng bốn phía
tôi ào ạt cơn giông
xóa nhòa muôn dấu vết
tôi có một đêm trăng
ngủ giữa rừng lá biếc
rớt xuống một tiếng chim
tôi biến thành rắn rết
chứng kiến cảnh tượng kia
là vầng trăng đã...khuyết.
9-81
(Trích "Thơ Tình," in lần thứ tư, California, Tủ sách Văn học Nhân Chứng, 1996.)