Nhấn một nốt nhạc: cung đen
giấc mơ: rám chín, ngoại biên thức chờ
lục cầm nối lại vực bờ
hai hàng cây bận cõng, thồ đông nâu
tiếng hát nhốt: ho, khuya, đau
hiện hình chiếc lá thâm thâu hư không
vết thương vô hình dòng sông
chảy âm thầm tựa vết chàm. Lòng ai ?
treo đầu ngọn đêm nghi ngờ
hình như gió lật từng tờ. Bấc, không
con trăng lưỡi liềm: mù câm
chia từng mùi hương nên làm vết đau
em về một bóng khuya sâu
tường ran vết nứt, hồn khâu mộng, tàn
biển thu thức, gọi bàng hoàng
chiêm bao ốm yếu dưới giàn dạ hương
Lê Nguyên Tịnh
Gửi ý kiến của bạn