Nhớ đến một người, tác phẩm mới nhất của Đỗ Hồng Ngọc (Đỗ Nghê) vừa được NXB Hội nhà văn và Cty Văn hóa Phương Nam ấn hành 6.2011, dày 216 trang, khổ 17x17cm, trình bày trang nhã.
Với Đỗ Hồng Ngọc, nhớ đến một người là… để nhớ mọi người, “một tập hợp các bài viết về những nhân vật thân quen dưới cái nhìn rất chủ quan vừa cận thị vừa méo mó nghề nghiệp của một thầy thuốc". Trong tác phẩm này, người đọc không chỉ gặp Nguyễn Hiến Lê, Võ Hồng, Nguiễn Ngu Í, Trang Thế Hy, Nguyễn Bắc Sơn … mà còn gặp Du Tử Lê, Trần Hoài Thư, Cao Huy Thuần, Nguyễn Tường Bách, Võ Phiến, Lữ Quỳnh…
Từ bốn mươi năm trước (1971) trong lời giới thiệu “Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò”, Nguyễn Hiến Lê đã viết về Đỗ Hồng Ngọc: “Một bác sĩ mà là một thi sĩ thì luôn luôn làm cho chúng ta ngạc nhiên một cách thú vị”…
Lam Điền, báo Tuổi Trẻ (24.6.2011): “ Với tác phẩm mới nhất – Nhớ đến một người – nhà văn, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc lại có dịp nhẩn nha đưa những bạn đọc thân thương của mình vào thế giới của ông: thế giới của những nỗi nhớ, có gần, có xa và đều chan chứa lắm. Dạt dào và sâu lắng như nỗi nhớ dành cho người cậu của ông – nhà văn Nguyễn Ngu Í. Nhiều người biết đến tên tuổi này từ trước, nhưng câu chuyện Nguyễn Ngu Í khai tâm cho con đường học vấn của Đỗ Hồng Ngọc, chuyện Nguyễn Ngu Í có những mối tình dai dẳng, rất thơ và rất thư, cũng như những câu đối bất hủ tự tay Nguyễn Ngu Í viết cho cha: Mắt mở đã thấy xiềng nô lệ/ Hồn đi còn mơ gió tự do; viết cho mình: Mấy lượt tung lòng, được gì chăng, hay trong ai ghi uất hận/ Đòi phen nâng bút, còn gì chăng, hay trên cát viết ngu ngơ… là những góc khuất tuyệt vời của làng văn VN mà không dễ ai tiếp cận được.
Chọn cách tiếp cận với tác giả và tác phẩm theo nỗi nhớ của riêng mình, tạp văn
của Đỗ Hồng Ngọc như những tâm sự dành cho mỗi người”.