Bãi cỏ xanh chờ con dế quen
hàng cây xám đợi phố lên đèn
sân ga vàng vọt dăm bóng cũ
vạch vôi mưa bạc vết ố hoen
thấp thoáng sòng nâu kinh chùa vẳng
hồn trắng mênh mông một điệu kèn
rơi đi mưa tím về kỷ niệm
giáo đường buông lạnh tiếng chuông đen.
Giờ thì… chắc đã quên nhau
Giờ thì… chắc đã quên nhau
Ồ không! nắng chỉ đổi màu sang thu
Giờ đây… trăng cũng đã lu
Người thì đã cũ tình xưa cũng mòn
Giờ thì… mèo chuột chẳng còn
Chơi trò rượt bắt để buồn cho đêm
Giờ thôi… nhắc chỉ buồn thêm
Thêm buồn đã chật như nêm sáng chiều
Giờ thì… chắc chẳng còn yêu
Nếu không! Sao chỉ mình kêu giọng buồn?
Gửi ý kiến của bạn