Thôi đi Huế đừng vờ vĩnh nữa
Nói mần chi cũng liệu chuyện áo cơm
Yêu tới mô, có chạm tới vô cùng
Lo tính chuyện... lẽ nào hứa hão
Mộng có đẹp cũng đừng ngủ rán
Chung quanh thiên hạ rập rình
Ai lại để người dưng "ôm vào lòng" mãi
Lỡ lúc buông tay, gian khổ "mặc mày"
Thôi đi Huế giữ sầu bi đúng mực
Mền tự thương mền đừng hát đợi ai nghe
Mặc "ai đi trên đường cái quan"
Dân buôn chuyến đường xa nghe đó rồi quên
Đừng ước hẹn nhiều chi thêm khổ
Đất trời mông mênh đã có người chia
Đồi Vọng Cảnh suýt có người mua đứt
Có ngày tay không, khóc với bóng trăng lu
Thôi đi Huế bớt mần thơ, mần phú
Văn ba bốn trăm ngàn ngót hai sư đoàn thi sĩ
Chút tuổi tên cầm bằng hư thực
Mạ đói con đau thơ chẳng để mần chi
Chớ để em xưa sầu bên quầy trà đá
Để Nàng Thơ ngồi vá áo đợi mom sông
Lỡ ngó ai phát tài không phát đức
Say chết đáy sông ốt dột Khuất Nguyên
Thôi đi Huế giấu tình xưa thật kín
Chớ phổ thơ hay chuyển thể cải lương
Tình vẫn thực nên tình bất tử
Dù chia xa giữ lại làm tin .
Saigon 10.2011