không hiểu sao lại có sáng hôm nay: mưa bay, gió đầy, và em buồn đến vậy! ước ngủ mãi trong giấc mơ không bao giờ thức dậy, khi đốt hết lòng mà vẫn thấy lửa trong tim mình không gày nổi một hơi ấm cho anh.
làm cách nào để không có sáng hôm nay: niềm vui của em, ước mơ của em (trong ý nghĩ) không thuộc về người khác hạnh phúc của chúng ta không bao giờ thất lạc bàn tay này, qua nỗi buồn đầy, cũng chỉ nắm tay anh.
em thức dậy trong chớm lạnh một sáng thu cảm giác lạ trên chiếc giường cũng lạ (chưa có chiếc giường nào chúng ta đã nằm là của riêng-mình, anh ạ!) trong đời sống này, điều gì là (riêng) thật của chúng ta?!
em lại bước trong cuộc đời cùng những thứ đã đi qua. làm thế nào để không còn những sáng buồn như vậy?!
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Trong lịch sử tân nhạc Việt, dường như không có một nhạc sĩ nào nổi tiếng ngay với sáng tác đầu tay, ở tuổi niên thiếu, khi chỉ mới 14, 15 tuổi, như trường hợp Cung Tiến
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.