
1
sự cố gắng [chừng mực]
cho tươm hết nhụy
cho nở hết phiến [diện] và
chỉ có sương mù
mới không nhìn thấy những giọt lệ
tôi cần thao thức dằn vặt
méo lệch chán chê mốc ủ quen lạ một đời
nặng lưng gùi chung riêng
đường gù lên hụt hẫng
khuya không như giông bão khoát tay
tình không như sóng ụp xuống đời khổ hạnh
kể cả những mộ phần
của quay lưng khuất, hút
xanh nỗi biền biệt
biếc màu mất tích
tặng nhau
tôi cần đắng chát sửng đặc
khàn nghẹn ê chề nôn nao độc dược thấm, đẫm
nghẹn hơi mồ trống không
rùng mình tâm ngạ quỉ
khuya không như đom đóm chớp cánh
tình không như sương tan dậy bửng ngày
kể cả những lăng tẩm
của huyền bí bùa, ngãi
vàng úa u tịch
hắt màu trầm tích
nghìn năm
2
những réo, gọi [quay quắt]
thẫm thấu hết mật
tan, loãng hết đời [sống] và
chỉ có ly không
mới không nhìn thấy những giọt rượu
tôi cần men say mờ mịt
câm nín thinh lặng mù điếc lặng lờ thui chột
vấp vào chốn tận tuyệt
vin phải vô tích sự
khuya không còn đường về lén lút núp ẩn lòn tránh
tình chẳng cần đến gối quỳ xưng tội
kể cả những thập tự
của phán quyết nhân gian
hiển linh phong thánh
kể cả tôi
địa ngục.
#
em như điều ta biết, vội
vã hết một mùa đông.