NGUYỄN HẠNH NGUYÊN - Từ Khung Cửa Lớp

25 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 34198)
NGUYỄN HẠNH NGUYÊN - Từ Khung Cửa Lớp

 

blank

 

Chớm đông,

Trường học đón tôi bằng sự bình lặng. Còn tôi thì tràn đầy hồi hộp, âu lo. Sân trường vốn không quá rộng mà sao tôi thấy thênh thang lạ lẫm đến thế. Những buổi học đầu tiên trôi qua thật khó khăn. Ánh mắt học trò nhìn tôi chưa mấy thiện cảm. Tôi biết. Hành trang bước vào nghề giáo của mình chẳng có gì ngoài tấm lòng nhiệt thành và vốn kiến thức ít ỏi. Kinh nghiệm làm gia sư thời học đại học gần như không giúp ích được gì cho tôi lúc này. Tôi chỉ biết tự trấn an mình rằng: “vạn sự khởi đầu nan”. Cơn gió mùa đầu tiên tràn về, đem theo cái lạnh cùng nỗi niềm tôi giấu kín.

 

Rồi không biết tự bao giờ, tôi thấy mình thân thuộc và gắn bó với ngôi trường nơi đây. Dù cho, nó không phải là ngôi trường như tôi từng ao ước. Giữa những bài giảng hay giờ giải lao, thả tầm mắt qua khung cửa lớp, tôi bắt gặp lại bao điều thân quen. Đó là khoảng trời tuổi thơ, nghe vọng về những kỉ niệm của một thuở học trò đã thành xa ngái. Cũng từ nơi ấy, tôi còn nhận ra rằng trong cuộc sống rộng lớn này có biết bao nhiêu góc nhìn để tôi có thể mở lòng cảm nhận. Từ khung cửa lớp: đâu chỉ giản đơn là một vị trí mà còn là cánh cửa mở ra thế giới học đường tưởng rằng nhỏ hẹp nhưng không phải như vậy. Tôi đã nhìn thấy cả những gì nên thơ, tươi sáng lẫn những góc khuất nhọc nhằn. Ví như phải vượt quãng đường dài với những cơn gió lạnh buốt hay dưới làn mưa tầm tã mới thấu hiểu nỗi khó nhọc của học trò trên hành trình tới trường. Tự nhắc mình đừng quá khắt khe mà bắt lỗi tất cả những học trò tới lớp muộn. Bởi ở đâu đó, còn có bao nhiêu đứa trẻ ngày ngày phải vượt rừng lội suối để theo đuổi mơ ước học tập. Với chúng, con đường học vấn là cả một chặng hành trình dài với bao nhiêu sự nỗ lực, nghị lực và cả lòng kiên trì nhưng tràn đầy hi vọng về một ngày mai tươi sáng.

 

Từ khung cửa lớp,

Đã đem đến cho tôi bao câu chuyện cuộc đời. Giản dị thôi mà để lại nhiều nghĩ suy. Học trò tôi đó, hồn nhiên nói rằng: “tiền học phí em gửi cô trước bốn trăm nghìn. Đó là tiền công em đóng bốn trăm viên gạch. Số còn lại, cô cho em ít bữa nữa, em sẽ về đi đóng gạch tiếp…”. Tôi nghe em nói mà lòng dưng dưng xúc động. Em trở về chỗ ngồi. Khuôn mặt em bình thản và như thoáng vui. Em có biết, ngày trước, tôi cũng như em vậy thôi. Tôi mong, em hãy nghị lực và kiêu hãnh như thế, để rồi tự em sẽ đi qua những khó khăn trong cuộc đời và tự hào vì những gì mình làm được.

 

Học trò tôi đó, vừa khiến tôi vui vừa khiến tôi chạnh lòng khi bộc bạch cùng tôi: “tuy em rất quý các thầy cô nhưng em sẽ không thi vào sư phạm đâu. Vì công việc vất vả mà tiền lương lại thấp”. Em ạ, sự lựa chọn nào cũng có hai mặt của nó. Có nhiều nguyên do khiến tôi lựa chọn nghề giáo. Và khi đã làm việc, tôi gắng làm tốt trong khả năng của mình. Tôi chúc em có những lựa chọn sáng suốt, như một câu nói: “đừng sống theo những điều ta mơ ước. Hãy sống theo những điều ta có thể”. Em biết không, niềm vui sẽ càng trọn vẹn nếu em có thể sống bằng cả những điều mình mơ ước và những điều có thể.

 

Học trò tôi đó, còn bao nhiêu tâm sự, nỗi niềm mà mỗi ngày lên lớp tôi lại khám phá thêm đôi điều. Dù cho mỗi khi, các em làm tôi phiền lòng bằng những trò nghịch ngợm, bằng đôi lời nói thiếu cân nhắc hay thái độ lơ là trong học tập nhưng tôi nghĩ mình sẽ rộng lòng tha thứ cho các em. Tôi tin, yêu thương sẽ được đáp đền bằng yêu thương. Tôi sẽ đối xử với các em bằng tấm lòng của một người thầy và một người chị với tình cảm mến yêu. Đó cũng là những gì mà tôi đã nhận được trong quãng đời học trò của mình và những ân tình đó đã đi theo tôi, khích lệ tôi mỗi khi tôi nản lòng trước đời sống.

 

Từ khung cửa lớp: của những mơ mộng hồn nhiên ngày xưa nối dài với hiện thực quanh tôi bây giờ. Chẳng bao lâu nữa, tháng năm hạ về, hoa phượng chói ngời sắc đỏ dưới nắng và ve ngân vang khúc ca rộn rã. Khi ấy, sẽ có bao tiếng lòng bâng khuâng vì biết mình sắp phải nói lời tạm biệt với tuổi học trò. Còn tôi, có thể giữ lại cho mình chút gì đó không? Những con chữ sẽ nói giùm tôi nỗi niềm. Bên khung cửa lớp, tôi nhìn cuộc đời ngời lên màu xanh.

 

Hạ Long, tháng 2-2012

Nguyễn Hạnh Nguyên

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Năm 20255:13 CH(Xem: 123)
gã ngồi khóc một mình/ không vì chất da cam
20 Tháng Năm 20255:03 CH(Xem: 89)
Trên bầu trời một thời tôi yêu - thời đã khuất.
15 Tháng Năm 202512:34 CH(Xem: 281)
Má có nhớ tên con,/ nếu gặp nhau ở thiên đường?
10 Tháng Năm 202512:27 CH(Xem: 312)
Tại con nhớ má khơi khơi
05 Tháng Năm 202512:22 CH(Xem: 468)
Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
30 Tháng Tư 20255:42 CH(Xem: 528)
Tháng Tư, lính không cần hớt tóc,/ Tóc dài bay dưới bóng cờ bay.
28 Tháng Tư 20253:59 CH(Xem: 1548)
Em mượn một chút rồi thôi/ Cho qua cơn bão ngang đời em đang...
25 Tháng Tư 20257:13 CH(Xem: 468)
đừng bắt em nhớ anh nữa/ được không?
20 Tháng Tư 20255:39 CH(Xem: 1143)
Có một bạn chuông gió/ Đu tay bác Thông già
15 Tháng Tư 20258:58 SA(Xem: 1016)
Tháng năm, rồi cũng qua nhanh/ Giữ cho kỷ niệm ngày xanh vẫn còn
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 35026)
Tên thật Nguyễn Thị Ngọc Trâm, nữ ca sĩ Minh Trang là cháu ngoại của Công Chúa Mỹ Lương (tục gọi Bà Chúa Nhất,) em ruột với Vua Thành Thái. Ngày 18 Tháng Tám tới đây, bà bước vào tuổi 90 (mà,
(Xem: 31896)
Ở thế hệ thứ hai của sinh hoạt 20 năm âm nhạc miền Nam, tính từ 1954 tới 1975, nếu có một người lặng lẽ nhất trong mọi sinh hoạt,
(Xem: 13612)
Chính Mai Thảo là người đầu tiên, vào từ miền Bắc, mở được cánh cửa tương thông, thân ái giữa những người làm nghệ thuật ở hai đầu “thế giới” lạ lẫm.
(Xem: 21114)
Tôi biết tôi dường còn muốn nói với NXH, nhiều hơn nữa,
(Xem: 10501)
màu vàng rực rỡ của dã-quỳ đã dắt tay tôi trở lại Pleiku
(Xem: 640)
Trên vòm trời thi ca Việt Nam bao la, hiếm, có một thi sĩ mang trong mình sự giao hòa mượt mà giữa tình yêu, đời sống và triết tính Phật giáo như Du Tử Lê.
(Xem: 16457)
Du Tử Lê, ông ấy là ai? Sao định mệnh tôi cứ mãi gắn liền với những dòng thơ của ông ta? Nghe nói bây giờ đang ở tại Mỹ
(Xem: 6476)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 3478)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 3815)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 20821)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 9781)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 11195)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9839)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 13577)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 32992)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 22208)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 27728)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 25092)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 24021)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 22115)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 19683)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20982)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 18419)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 17318)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 27230)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 34403)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 36244)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,