1.
"khi
xưa ta bé, bắng băng... Ta vui ta hát, bắng bằng... Cho đời
hương hoa , cho đời thắm nhòa... bắng băng , bắng bằng,
bắng bặng....." *
Đó
là những câu hát nhí nhảnh của đám trẻ thời thập
niên '60.
Nhưng
vào thời nào cũng thế thôi, lúc tuổi còn thanh xuân lòng
nhiều hiếu động, con trai con gái ( bằng cách này hay
cách khác) thường hay tỏ tình cùng nhau . Dưới cái nhìn
của tình yêu, bất cứ hành động nào của kẻ mình đang
thầm yêu trộm nhớ đều thật.... dễ thương. Như bài
thơ dưới đây khi tác giả mới lên mười lăm
…..Em
thấy anh ngồi nhìn ít nói
Làm
em ngượng núc nửa ly chanh đường
Anh
mỉm chi gật đầu vô tội vạ
Uống
nốt nửa ly kêu say quá trời
Nước
chanh mà say ? anh chỉ tổ xạo
Anh
xoay cái ly, cái ly quay mòng mòng
Anh
nói rất nhỏ anh say y cái ly
Vì
nước miếng em như chất rượu nồng
Em
chới với vì lời anh quá giỏi
Em
quệt môi thích anh câu tỏ tình ... **
Nghe
được lời tỏ tình của chàng trai, và thích câu tỏ
tình khi tuổi nàng mới mười lăm quả là quá sớm với
thời buổi lúc bấy giờ. Nhưng nào có ai trách móc gì
đâu mà phải phân bua ?
Tỏ
tình tự nó rất thơ mộng trong bất cứ không gian hay
thời gian nào giữa hai người nam và nữ. Có thương thì
mới bày tỏ tình cảm thầm kín của mình với người
kia...
Ngày
xưa, người chủ động việc tỏ tình thường là nam
giới, vì giới nữ hay có tính cả thẹn. Hơn nữa, lề
lối phong tục và giáo dục của gia đình không cho phép
người con gái quá sỗ sàng biểu lộ tình cảm với người
khác phái. Điều này cũng đúng thôi, vì dưới mắt của
anh, em càng khép nép, e thẹn (dù cho vờ vịt) thì càng
làm cho anh đắm say thêm. Tình cảm sẽ gia tăng và nồng
độ yêu cũng mạnh hơn để sự tỏ tình của anh càng
thêm tha thiết
Cách
tỏ tình càng lãng mạn thì tình cảm ban đầu khó phai
nhòa. Tùy theo hoàn cảnh và giàu trí tưởng, người nam
tìm cách khéo léo để bày tỏ tình yêu của mình (lén
nhét vào sách bức thư thương nhớ, tặng hoa hồng
v...v...) hoặc kiểu cách (quì hôn tay, kiểu tây v...v....).
Người nữ biểu lộ tình cảm qua khoé mắt nhìn /nụ
cười/cử chỉ nhỏ nhặt gì đó . Ôi, cái nhìn lắm lúc
làm người ta chết mê chết mệt, có sức mạnh làm người
ta trăn trở suốt đêm nhớ chi là nhớ ! Ôi cái cử chỉ
rất đặc biệt kia của nàng sao mà quyến rũ thế, làm
lòng người ta lưu luyến mãi khôn nguôi (trời cho mỗi
người đàn bà có một cách diển tả tình cảm riêng tư
của mình như một trademark, mà người Việt Nam gọi đó
là duyên ngầm . Ai cũng có chút duyên ngầm mà nhiều khi
không biết đấy thôi !)
Ngày
nay, người ta đi xa hơn .... Rất bạo dạn, có lắm cô/bà
đã tiên phuông trong việc biểu lộ tình yêu của mình
với người kia bằng nhiều mánh mung (tiền tài, thân xác
v..v...v.).. Có khi thắng vì tên nọ yếu bóng vía, thua cơ
. Nhưng đa phần thì thua vì chàng sợ lọai đàn bà trơ
trẻn, nên thường dùng những gì được cho rồi nếu có
cơ hội sẽ co giò chạy... trốn.
Nói
cho cùng, trong tình yêu mà có thắng bại thì tình yêu đó
chẳng bao giờ bền lâu. Người đàn bà nên luôn luôn giữ
gìn phẩm hạnh để được quí trọng. Yêu mù quáng và
chết mù quáng chẳng giải quyết được gì...
Trong
tình đời, có lắm trường hợp yêu một chiều nên lời
tỏ tình không đúng chỗ thường đem đến những thất
vọng cho kẻ tình si .Còn trường hợp hai nhân vật chính
có tình cảm với nhau thì lại khác. Người tỏ tình hay
người chờ đợi được tỏ tình đều mang trong lòng
những xao xuyến khó tả khi giờ yêu thương đã
điểm......
Có
một số anh chàng mất người mình thương vì tội... lần
lữa chậm chạp, bắt nàng chờ sự tỏ tình của anh quá
lâu. Cũng có một số cô lên xe hoa với người khác vì
sau thời gian tỏ tình, mỗi lần gặp thì chàng thường
quá đạo mạo (ví dụ như khi gặp nhau thay vì nói anh yêu
em lắm, em rất hợp với anh, em dễ thương quá , anh nhớ
em ngày đêm v...v... thì chàng lại nói "Đức Phật
dạy rằng... Chúa dạy rằng v...v.... " làm cô gái
phiền lòng không thể tưởng. Có tín ngưỡng là một
điều tốt , nhưng đem tín ngưỡng ra nói không đúng lúc,
không đúng chỗ hay không đúng đối tượng là một thua
thiệt lớn ).
Sau
khi tỏ tình với nàng và được chấp nhận, nếu anh đang
trong hoàn cảnh thuận lợi, việc anh cần làm là đánh
nhanh đánh mạnh đánh gọn để nàng không có thì giờ
suy nghĩ : cầu hôn lập tức !
Cưới
vợ xin cưới liền tay
Chớ
để lâu ngày lắm kẻ dèm pha ***
2.-
Sau
giai đoạn tỏ tình, khi hai con tim cùng tầng số đã chịu
hòa chung một nhịp tấu, tình yêu càng ngày càng đậm
đà, sống không thể thiếu nhau thì.... thuận buồm xuôi
gió, hôn nhân là bước kế tiếp.
Ấy
là lúc họ hân hoan trở nên vợ chồng, thề nguyên trăm
năm chung lưng đấu cật chia sẻ cay đắng ngọt bùi.
Thuở
ban sơ đời còn khép nép
....Rừng
khoan thai
Hương
ấm lửa tròn
Em
kề vai
Rót
mật
Ru
linh hồn anh chín ngọt
Nụ
lòng
Sướt
say sướt say !
Anh
nâng em vào tận cung mây
Bước
bước lướt ngàn
Du
cõi mộng
Nghĩa
tào khang
****
Nhục
dục nơi chốn phòng the là chuyện phải đến. Ban đầu
còn rụt rè mơn trớn
Anh
đã về hơ nóng ngọn anh đào
Anh
đã về nhả nhạc phím thanh tao
Tay
anh ấm sờ đâu môi cũng nở
Nắng
đa tình chết đứng những hàng sao
....Rất
bẽn lẽn đêm nằm nghe vương vãi
Phút
đưa tình ong bướm tận thâm sâu *(5)
Càng
về sau càng nâng thang. Và đây là hình ảnh của chàng
:
Ai
quì xuống
Chờ
trăng nhả ngọc
Hạt
trắng ngầu trên đôi nhũ lê
Ôm
bầu rượu tuyết thần kỳ
Ai
núc từng đêm không biết mệt ?
Tóc
em đen trên dòng sông
Sương
đã mềm như mềm môi hôn
Đồi
nắng sớm dật dờ cơn đồng thiếp
Ai
nằm xoạc phơi đồi phơi núi
Nghe
núi hú tiếng trăng hoa
Tinh
túy của đất trời
Tụ
kín trong vòi của con ong
Vẫn
như em bụi cây
Thở
run như run của lá
Õng
ẹo ngọt ngào của bông
Vòi
tình khi con nước cao dâng
Đòi
cái nọc rất độc của con ong
Ôi
cái chi chi rất sừng rất điệu
Vỡ
òa tiếng rên
Kết
trái ngon lành
Đời
kêu trái sướng
Cho
anh cắn miếng
Nước
rệu
Rệu
chảy thành hàng
Nhỏ
giọt trên cằm
Ai
đứng ngoài chợ
Ngắm
nghía trái mơ bày hàng
Ngứa
tay mân mê làn da xanh võ vàng lòng
Sờ
cái lông tơ
Nhỏ
xíu
Đời
rịn nước đã thèm
Kêu
một tiếng chết giấc
Em
cho ai dăm phút thắng lại dây cương *(6)
Đây
là mê mẩn của vợ :
......Khi
người áp môi chuyền ta ta hơi thở
Ta
rúm người da say mùi cỏ dại
Ta
dang mồm ưng nuốt cả trời mây
Ta
đê mê nghe tim rớt vỡ hoang đầy
Ta
cuồng dại rên tên người trong tiếng khóc
Môi
ta khô ran mắt ngời sao lửa bốc
Ôi
tình yêu ôi tin yêu vàng ngọc
Hồn
ta quằn quại sảng khóai tới thịt xương
Người
hãy ghì ta thêm chút nữa
Để
thân ta loé hào quang say sưa giòng mật ngọt
Để
ta ru giấc đời bằng tất cả trời cho
Khí
huyết hai mươi sùng sục phút trào no
Ta
đam mê trong đường gân rung rung giờ tuyệt diệu
Ôi
tình yên ôi cơn ngất ngư trào dâng như sóng biển
Ta
núc cạn rồi mà mấy cũng chưa bưa
Rót
cho ta bao nhiêu tinh túy cũng chưa vừa
Ta
thèm khát chắp môi hòai trong vạn đợi *(7)
Trong
đời sống lứa đôi hằng ngày, sự tỏ tình cho nhau là
một yếu tố tối cần để xây dựng nền móng hạnh
phúc. Vì thế ta không ngạc nhiên khi nghe người vợ tỉ
tê
Anh
cởi áo ngồi xuống đây em lau lưng cho
Đường
đi xa trời xứ nóng như hỏa lò
Xem
chừng hôm nay trên sở rất nhiều việc
Thấy
anh buồn thở mãi em muốn theo lo *(8)
Nàng
lại tỏ tình với chồng từ lời nhỏ nhẹ dịu dàng mơn
trớn, đến mâm cơm canh lành rau ngọt, và áo quần tươm
tất cho chàng
Đường
kim này em dùng vá áo cho anh
Đêm
dù khuya mai dù sớm không nỡ đành
Vợ
chồng mình yêu thương nhau hoài anh nhé
Em
sống suốt đời để chăm sóc cho anh
Cơm
nước dọn cả rồi anh muốn ăn chưa
Chị
làm công nấu anh chê nuốt không vừa
Em
biết anh làm nũng thích đòi tay vợ
Cái
gì cũng em cũng mai anh mới ưa *(8)
Trong
tình chồng vợ, sự yêu thương được thả giàn trong
chốn phòng the. Đương nhiên, chuyện em chả em chả của
thời còn con gái không còn hiệu lực nữa, ván đã đóng
thuyền rồi còn chi để e ấp ??? Người đàn bà không
sáng tạo trong chăn gối mà chỉ đóng vai thụ động sẽ
làm cho chàng thấy chán, sự hứng thú của người đàn
ông với vợ sẽ giảm dần qua thời gian. Muốn chồng mê
say thì người đàn bà phải biết cường điệu để
chồng luôn... thèm muốn. Mà chính nàng cũng muốn được
chồng yêu thương ân ái kia mà !
Tối
nay anh bắt tắt đèn đi ngủ sớm
Công
việc bộn bề em vẫn chiều anh hơn
Vì
yêu vì thương em cũng thèm ân ái
Thân
thể này trời chỉ dành cho anh thương *(8)
Yêu
mê đắm, yêu cuồng say, yêu điên đảo, yêu dâng trọn
là một cách tỏ tình tuyệt vời của cả chồng lẫn vợ
trong đời sống lứa đôi .
Anh
hãy trầm mình trong hương cay mầu môi em đang chín
...............
Ngực
em thắp lửa dậy mùi hoa lý
Ngọt
ứa tình yêu
Mãi
mãi
Chẳng
bao giờ phai
Anh
hãy ôm em
Đôi
mắt mê mẩn
Người-đàn-bà-không-tuổi
Khúc
khích bốn mùa nở những đài hoa
Nóng
Ấm
Ngon
Thơm
*(9)
Các
bà chớ sợ chồng chê cười khi mình sống hết mình cho
chàng . Và các ông cũng chớ sợ vợ chê dâm đảng khi
hành sự với chính vợ của mình . Ái chà chà , với vợ
thì được mà không phải hành lạc với người khác như
vậy à nhen . Nhưng các bà sợ gì ? Khi mà chàng quá vui vẻ
với hiền thê thì còn xí quách đâu nữa mà léng phéng
với người khác ??? Cho nên, xin các đôi lứa hãy tỏ
tình với nhau thật tận tình ... và nhớ tẩm bổ cho
chàng nhé nhé, hởi các bà vợ !
Anh
hãy ăn em
Rất
bão tố trên đỉnh trời cao vút điên đảo thần linh
Anh
hãy yêu em
Rất
cuồng bạo hung tàn thành quách
Không
còn gì cho bất cứ ai
Ngòai
em *(9)
Nói
dễ nhưng làm không phải dễ. Một món ăn, dù cao lương
mỹ vị đến đâu mà ăn hòai cũng phát chán thay, thì
tình yêu cũng vậy.
Thuở
ban đầu, lúc hai vợ chồng đang còn khám phá nhau thì đêm
nào chuyện chăn gối cũng ngon ơ cả. Dần dần, nếu bổn
củ cứ soạn lui soạn tới thì... chán như cơm nếp.
Thỏa
mãn nhục dục rồi ư ? chưa đủ. Muốn cho đời sống
lứa đôi luôn luôn mặn nồng và bền vững, thỉnh thoảng
(nay chồng mai vợ) nên thêm thắt tiêu muối cho cuộc sống
luôn có nhiều hương vị mới.
Trong
đời sống gia đình thì người nữ thường được coi là
nội tướng. Vậy việc hâm nóng tình yêu nên bắt đầu
từ người vợ (các bà lại cho rằng bất công rồi ư ?
Ấy chết, nếu mình cứ ỷ y cho rằng mình có nhan sắc
chim sa cá lặn, mà chàng thì đã đội vòng kim cô vô
phương cựa quậy, chắc ăn như bắp, thì nàng sai rồi
nàng ơi. Dẫu cho nàng có hoa hậu đi nữa mà nhìn hòai
thì cũng có ngày chàng.... nhàm quá đi mất )
Hâm
nóng tình yêu như thế nào ?
Hãy
làm cho nhà luôn ấm tiếng cười. Khi người đàn bà cười
vui, nàng rất quyến rũ. Chàng thích em vui hơn là nhìn
thấy em như bà chằn quạu cọ.
Hãy
biết nũng nịu để chàng có dịp cưng em .
Hãy
biết dịu hiền để chàng luôn thương nhớ và che chở
Hãy
biết chiều chuộng để được chiều chuộng trở lại
Hãy
biết giận khi chàng làm điều gì cho em buồn, nhưng không
giận lâu, và hãy biết tha thứ
Hãy
biết không nói những lời khó nghe về người khác
Hãy
biết không cằn nhằn/lải nhải/hạch xách chàng khi chàng
đang có điều phiền muộn
Hãy
biết săn sóc sắc vóc của mình. Săn sóc không có nghĩa
là son phấn lòe loẹt, mà giữ cho thân mình sạch sẽ
thơm tho, giữ cho làn da luôn tươi sáng .
Hãy
biết gợi tình . Nhưng gợi tình không có nghĩa là nằm
tênh hênh lỏa thể phô bày thân hình vệ nữ . Như thế
chỉ tổ cơm phỏng bỏng xôi mà thôi, men tình của chàng
tắt ngúm ngay . Gợi tình chồng là một nghệ thuật, cố
phơi bày mà không phô bày trắng trợn . Ví dụ như --->
không khóa cửa khi đi tắm, cửa để hờ khi thay áo quần
mà biết có chồng đang ở nhà . Đàn ông thích nhìn trộm
lắm lắm (Bọn con sen hay quyến rũ/phổng chồng của các
bà bằng cái chiêu này đấy ! Khi nào nàng sen đi tắm,
các bà nên đi xem xét cửa phòng tắm có đóng kỹ chưa
nhé) . Úi úi, các ông đọc đến đây thì biết là bà vợ
mình ích kỷ đáo để nhé, khi yêu thì muốn dành hết
cho mình, ôm trọn gói, không muốn chia sẻ chồng mình cho
bất cứ ai . Đúng thế !
Hãy
biết ghen chút chút nhưng đừng dữ quá kẻo chồng ....
trốn thì phiền to
Hãy
biết khiêu khích sự thèm muốn của chồng (ai dám bảo
rằng làm cho chồng mê là đàn bà hư ???)
...Tự
thuở cây mới mọc
Mặt
trời chưa có
Rừng
u minh đầy chướng khí
Con
chim chưa có tổ
Ổ
rơm chưa người nằm
Chúa
bảo ta
Này
! Sinh con tạo loài người
Không
có ai sao Eva sinh con
Để
muôn năm đời kết tội
Gào
kêu ta tội lỗi ??? *(10)
Trên
đây là một số ví dụ liên quan đến cách tỏ tình hữu
hiệu nhất của người đàn bà yêu chồng, mong giữ được
trái tim chàng mãi mãi ...
Còn
đàn ông thì sao ?
Mang
danh là phái mạnh thì nên dành làm những việc nặng nhọc
trong nhà . Bà là Số Một, cho nên xin ông giả dại qua ải
để yên nhà yên cửa, chẳng qua đó là lòng bao dung độ
lượng của mình đối với vợ con.
Người
đàn bà dễ yếu lòng. Em nói cái gì dù sai dù la anh cũng
cười hề hề. Đó là chìa khóa để giữ chân người
đàn bà ở mãi với mình .
Đàn
bà thích được cưng. Không mua gạch bát tràng để xây
hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân như người xưa thì
thỉnh thoảng ông nhớ bóp hai bàn chân cho nàng. Muốn cho
nàng chịu... đi ngủ sớm, hãy xoa lưng em .
Đàn
bà thích tình ái lãng mạn. Thỉnh thỏang nên cư xử với
vợ như hồi.... hai đứa mới quen nhau. Trong những dịp
sinh nhật/valentine/mother's day, hay bất cứ lúc nào tình
yêu trong lòng mình dâng tràn, đừng quên hoa và quà cho
nàng . Chỉ cần một nhánh hoa xinh xinh hay một món quà ý
nhị là nàng cũng đủ lên hương sắc rồi (nếu có rủng
rỉnh dư chút tiền - do bỏ hút thuốc hay những việc vô
bổ - đủ để sắm cho nàng một tí long lanh kim cương
thì ôi thôi nàng sẽ ... tít mắt con tàu đi, tha hồ cho
chàng ngắm ... )
Lâu
lâu nhớ làm cho vợ ngạc nhiên thích thú bằng những nụ
hôn sau gáy khi nàng đang làm bếp ...
Đàn
bà thích được nghe người ta nói yêu mình . Xin luôn nói
tiếng yêu em yêu em yêu em
Đàn
bà ... khoái khi biết có người si mê mình . Thỉnh thoảng
xin liếc mắt nhìn nàng với đôi mắt si tình mê đắm .
Đừng tưởng là nàng không thấy . Mắt đàn bà tinh lắm,
nhất cử nhất động của chàng em đều thấy hoặc cảm
được cả .
Đàn
bà sẽ uể ỏai, thụ động, ngờ oai ngoai nặng ---->
ngọai... tình nếu:
-
chàng luôn luôn tranh cãi để dành phần thắng về mình
-
xin đừng dùng những lời thô lổ cộc cằn với vợ con.
Chớ thượng cẳng chân hạ cẳng tay ... thụi (sic) người
hôn phối. Chớ bao giờ dại dột phũ phàng với nàng dù
chỉ một cái.... tát nhẹ
-
xin đừng dành những gì đẹp cho mình. Hãy biết nhường
tất cả những gì tốt/đẹp/quí cho người vợ tuyệt
vời của mình (tất cả những bà vợ đều xứng đáng
được chồng trân trọng, nếu bà biết áp dụng những
điều khuyên ở phần trên) .
-
Vợ nấu ăn ngon quá, xin tận hưởng nhưng luôn luôn để
dành phần cho nàng. Đương nhiên nàng sẵn sàng nhịn
miệng cho chồng con, nhưng để dành phần ăn là một cách
chứng tỏ mình có lưu tâm đến vợ . Đó chính là điều
nàng vô cùng cần. Ăn xong nhớ khen cho nàng ... sướng nhé
. Mình nịnh vợ mình chứ có phải nịnh đầm ai đâu ?
Thì
yêu là cuồng loạn
Xé
những khoảng không thành trăm con bướm
Vỗ
cánh dát hoa
Ta
viết lên phiến lưng trần lời thệ ước
.............
Dấu
chấm chưa xong
Em
tháo giải dây buộc
Điên
đảo những trầm hương
Thì
yêu là đưa em vào trong mê mải
Lậm
đường lá gió
Nhởn
nhơ cười trên đôi sắc tố rực hào quang
Cả
trời cả ta cả em đều nghe yêu thương chảy hòai khe
nước
Sữa
tươi vun đầy một biển khơi
Thưa
em
Ta
yêu em bằng thuần kinh bát ngát
Thấm
đẫm suối reo
Lai
láng ngọt ngào
Thăm
thẳm mầu sơ cung tuế nguyệt
Dậy
men tình hoang cổ
Ta
yêu em không vơi giọt xuân tình
Mềm
trĩu hương trinh
Mảnh
băng sương quyện hồn muôn kiếp
Đêm
nay ta gác huyền mộng trên đài gương
Đưa
em vào lầu tía
Nõn
nà vầng trăng đã vì ta thề nguyền khôn lung
Đã
vì ta nhựa cháy môi trần
Ngất
ngây bao nẻo
Vì
em
Ta
say tận chín tầng mây
*(11)
Hạnh
phúc thay cho hai người khi họ không những yêu nhau, mà
còn mê nhau từ tinh thần cho đến thể xác , sẵn sàng
đưa nhau lên đỉnh tình nồng .
3-
Thời
gian sau, bác sĩ báo cho thân chủ biết bà đã thụ
thai.
Thân
thể này trời chỉ dành cho anh thương ?
Không,
không , không. Thân thể này bây giờ đang chứa một mầm
sống mới thật diệu kỳ . Vâng, con chính là kết quả
của mối tình tay đôi quần nhau trong phòng the. Con chính
là hoa tình yêu đã kết trái. Con chính là gạch nối làm
cho cha mẹ gắn bó keo sơn hơn.
Trời
ơi, có niềm vui nào to lớn bằng ! và tình mẫu tử bắt
đầu lớn dần theo với thai nhi.
Hai
vợ chồng vui biết mấy mỗi lần bào thai co thắt để
lớn hay khi con bắt đầu đạp bên này bên kia . Vợ nũng
nịu cầm tay chồng xoa xoa cái bụng có chữa của mình,
như khoe một kỳ công... .
Có
tiếng gì huyền nhiệm hơn tiếng trẻ oa oa khi người nữ
nở nhụy khai hoa ? Có nụ cười nào thánh thiện hơn nụ
cười mãn nguyện của người đàn bà đang bước vào
thiên chức làm mẹ ?
Ta
làm Mẹ khi con còn non
Nước
vô biên ắp hai bầu sữa
Núm
đỏ như son thơm môi sơ sinh...
*(12)
Kể
từ nay, sự tỏ tình của nàng không còn chỉ dành cho
riêng anh mà còn cho con nữa.
(Ậy
ậy, xin quí ông đừng vội phân bì/ganh tị với con trẻ
. Bổn phận tỏ tình với chồng nào ai dám xao lãng, bởi
nếu đàn bà chúng tôi lơ là với chàng thì eo ơi, mất
chồng như chơi !
Đàn
ông mà ! thiếu gì cạm bẩy trong cuộc đời nhiểu nhương
này?)
Đây
này, chiều chàng thì thiếp vẫn chiều, nhưng nào có quên
con
Ngừng
một phút đi anh, nghe con khóc kìa
Tật
con thèm sữa đòi ăn lúc đêm khuya
Thôi
ngừng nghe anh, nâng đầu cho con bú
Ngực
này anh hôn còn sữa chừa cho con thơ *(8)
Mẹ
là nhân vật gần gũi và trọng yếu nhất của đời con.
Danh
tước hàm "Nội Tướng" của người xưa gán cho
nữ chủ nhân của một mái gia đình chỉ là cách để
nhân vật đó gánh thêm nhiều bổn phận đa đoan. Người
đàn bà trong xã hội nào cũng thế, mẹ là người bận
bịu nhất với muôn việc không tên hằng ngày ở nhà
.
Tỏ
tình không chỉ áp dụng bằng lời mà còn bằng hành
động.
Từ
tinh sương, mẹ là người dậy sớm nhất để nấu nước
pha cà phê cho chồng uống trước khi chàng đi làm. Với
áo quần tươm tất do vợ lo từ đêm hôm trước, cha hôn
mẹ để ra xe đi kiếm tiền nuôi sống gia đình (đó là
kiểu xưa, chứ thời đại ngày nay mẹ cũng phải bôn
ba... kiếm bạc để đời sống được sung túc hơn)
Mẹ
lại lăng xăng suốt ngày dọn dẹp từ trong ra ngòai, lo
cho các con từ việc vệ sinh đến ăn/mặc và dạy dỗ.
Lại bếp núc cho chồng về có miếng ăn hợp ý. Đến
tối, khi con vào giường, mẹ kề cận đưa hồn con vào
giấc ngủ qua lời ru hay đọc truyện cổ tích...
Lo
xong cho con thì lại quay qua chàng. Ra đường chàng là đấng
tu mi nam tử, râu
hùm hàm én mày ngài vai năm tấc rộng thân mười thước
cao *(13)
, hét ra lửa xì xằng nhưng lắm lúc vào giường với vợ
chàng lại thích đóng vai đứa trẻ... lớn mà mẹ phải
hầu cận âu yếm (nếu không thì chàng giận chết !).
Khi
quạt
nồng ấp lạnh cho
chàng đã xong, vợ kéo chăn đắp lên ngực chồng. Dưới
ánh sáng mờ mờ của ngọn đèn đêm, người phụ nữ se
sẻ nhón gót trở về phòng của con để xem xét con có
được yên giấc không
Lúc
nào cũng đến gần hai giờ sáng mẹ mới được ngã
lưng, nhưng mỗi ọ oẹ trở mình của con mẹ đều biết
....
Với
con, mẹ là bậc từ mẫu, dạy cho con từ A đến Z
Từ
thuở trong nôi
Ta
dạy con mùa Xuân theo tiếng chim
Bi
bô lời ca ngọt ngào
Đơm
mầm hạt Biết
Thắm
đỏ bông Vui con ấm tiếng cười
Dạy
con trong lớn khôn
Ngày
Hạ có mặt trời thiêu đốt
Sao
hôm là kim chỉ nam con đường trước mặt
Quan
san nào con cũng phải tiến
Tiến
đến kỳ cùng
Dẫu
cho rừng xanh
Thâm
u bóng đời ngang ngách muôn nẻo
Hãy
lật tâm tư tìm trang suối Hiểu
Phân
biệt bờ Mê bến Sáng
Dạy
con trí sạch như băng, dũng ngời như bạc
Dạy
tâm con sôi nồng giọt Sống
Trong
mơ ước có tình nhân lọai
Trong
nguy khó không sờn bước
Giở
giấc Thu mây mù giăng mặt nước
Sóng
vỗ trùng dương mông mênh bể khổ
Ta
dạy con can cường tiến thóai
Gạt
lòng bi lụy
Mở
trái tim từ bi
Dâng
hiến
Khi
Đông tuyết đổ
Lạnh
căm căm đường đi một mình
Thân
có mệt lấy hơi hà cho ấm
Tim
có đau ngồi xuống băng vết thương
* (12)
4-
Đời
không luôn êm ả như mặt nước hồ thu . Khi sóng gió ba
đào trỗi dậy, ấy là lúc vợ chồng chia lìa, gia đình
ly tán . Nơi đâu có chiến tranh là nơi đó đầy dẫy
nước mắt tang thương .
Trên
thế giới, đệ nhị thế chiến quá tàn khốc đã hũy
họai triệu triệu sinh mạng, đẩy đưa người đàn bà
bước ra ngòai ngưởng cửa gia đình để gồng gánh thêm
những công việc của xã hội.
Hãy
nhìn lại bối cảnh Việt Nam
Cuộc
nội chiến tương tàn dài đăng đẳng của hai miền
Nam-Bắc đã gây biết bao nhiêu thây người (của cả hai
phe) gục ngã nơi chiến trường? Vô số thiếu phụ đã
vấn vành khăn tang và đếm không xuể những trẻ thơ vô
tội bị mồ côi cha hay mẹ .
Ở
mìền Bắc, trong thời binh biến, vì nhu cầu của chiến
trường, tất cả mọi đàn ông đều lên đường nhập
ngũ, kể cả những thiếu niên tuổi mới mười bốn mười
lăm . Một nhà thơ của miền Bắc đã phải than lên
:
"Tất
cả đã qua đi chỉ còn nỗi đau ở lại
Dòng
sông vẫn êm đềm chảy mãi
Nghìn
năm nhắc nhở lời thề
Bến
không chồng !
Những
người con trai đi lính chưa/không về
Chỉ
còn người già và bọn trẻ
Đàn
bà chưa bao giờ nhiều thế
Người
rất người nên cũng lắm đam mê
Bao
giờ gạo nổi canh khê
Thì
ta mới bỏ lời thề năm xưa
......"
*(14)
Tình
yêu của người vợ chiến sĩ, dù là ở nước Việt, hay
Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc v...v... hay A Phú Hản,
Trung Đông, Pakistan , Nga Sô v....v.....luôn trung trinh chờ
ngày trở về của chồng...
Chiến
tranh tàn nhẫn đã đành, nhưng khi cuộc chiến đã tàn,
đòn thù vẫn tiếp diễn. Riêng tại miền Nam nước Việt,
trên một triệu người đã bị lùa vào hơn 270 trại tù
cải tạo từ Nam ra Bắc sau năm 1975.
Tuy
bề ngoài không vai u thịt bắp như đấng nam tử, nhưng
người đàn bà (dù ở bất cứ nơi cõi hồng trần nào)
cũng có sức chịu đựng bền bĩ khi đối đầu với
những nguy cơ ập đến .
Làm
sao có thể quên được hình ảnh của chục chục ngàn
người đàn bà miền Nam ngồi bó gối sắp hàng dọc con
đường vào tỉnh lỵ Bình Lâm vào một năm đã xưa ? Họ
là vợ của những người tù cải tạo của chế độ mới
.
Từ
muôn phương, tờ mờ sáng họ đã tụ về đó để bới
xách cho chồng . Họ đông quá là đông, và gương mặt
người nào cũng buồn thảm ơi là buồn thảm .
Ôi
những thân
cò lặn lội bờ ao, gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ
non
! * (15)
Khi
hai vợ chồng được gặp lại nhau trong một hoàn cảnh
óai oăm, họ vẫn tranh thủ để tỏ tình yêu cho nhau
.....Anh
lên tiếng trước,
“
Trông em lúc này xác xơ và đen. Ở nhà có gì lạ không ?
Các con như thế nào ?”
Tự
bảo nhiều lần khi gặp sẽ cười vui, cười dòn tan,
nhưng bây giờ hai chữ “xác xơ” của anh làm nước mắt
tôi cứ trào ra trào ra. Tôi cảm thấy mình yếu đuối lạ
lùng. Tôi cầu mong được đứng mãi bên chồng, vì sự
có mặt của người đàn ông thật rất quan trọng cho đời
người đàn bà. Vâng, dù chồng tôi nay đang cảnh cá chậu
chim lồng, và bất lực không thể làm gì cho tôi, nhưng
nụ cười kia tiếng nói kia đủ sức giúp tôi vượt qua
những vũ bão.
Người
ấy nâng cằm tôi lên, hôn vào má và hôn vào nước
mắt,
“
Nhà có chuyện gì kể anh nghe. Kể thiệt đi “
Tôi
lúc lắc đầu,
“Không
có chuyện gì cả ”
“Vậy
sao khóc ? “
“Tại
được gặp anh nên cảm động quá”
*(16)
Để
cho chồng không lo lắng, người vợ đã nói dối như thế
đó. Nàng cam phận chịu mọi đắng cay. Một tay nuôi đàn
con nheo nhóc, một mình phải đối phó với bao nhiêu
nghịch cảnh...
Và
ngày ngày người cô phụ trông ngóng bóng chồng
........
. Cười vang trong không khí tươi lành của buổi sớm mai
vì lòng tôi đang thắp một niềm hy vọng. Chả là mấy
hôm nay có tin đồn không ngớt rằng chính phủ sẽ khoan
hồng cho mọi người đi cải tạo trở về sum họp với
gia đình. Có hy vọng trong lòng thì gương mặt mọi người
như rực sáng ra, và thành phố cũng như rực sáng ra.
Tôi
quay vào dọn dẹp nhà cửa, khấp khởi nghĩ rằng chồng
sẽ về nay mai. Lòng nghe ấm lại, ngọt ngào. Đời nghe
sống dậy, hò reo. Kể từ giờ phút đó, tôi mong mỗi
tiếng chuông rung ngoài cửa. Khi có tiếng chuông vang rền
lên, mà sao nó có vẽ rền hơn những lần khác trong những
năm tháng đã qua thế nhỉ, thì mọi người trong nhà đều
nhốn nháo. Và tôi, trái tim hồi hộp bâng khuâng đợi
mong....
”
*(16)
Trước
năm 1975, khói lửa điêu linh đã làm cho muôn vạn người
đàn bà miền Bắc lâm vào cảnh gối chiếc phòng không,
thì sau 1975 trong thời hậu chiến, hằng triệu người đàn
bà miền Nam bỗng trở thành độc thân tại chỗ
......
Cô em tôi đôi chín lỡ thì, đàn bà tôi góa/vắng chồng
sau song cửa. Nghẹn lời một thuở còn son.
Lắng
nghe gót chân ai nhẹ bước phù vân. Lắng nghe tiếng giây
tơ lỗi điệu họ xự xàng xê cống. Lắng nghe hơi thở
hắt hiu buông chùng trong đêm, dế mèn năm canh mờ mờ
nhân ảnh, hồn xiêu phách tán lạc phấn tàn hương.
....
Vết nhăn đầu mùa khắc tên trên vầng trán loạn ly. Cô
em dày mưa dạn gió, ngó quanh ngó quất bước thấp bước
cao. Khấn đất nguyện trời ấp ủ tấm lòng trăng sao.
Mỏi mắt nhìn, ai đâu chưa đến ai đâu quên về. Hoa sầu
đông trắng buốt câu thề. Nhạc lạc bầy rả cánh đường
bay.
Có
trở về phố cũ, con đường hẽm nào ai đăm chiêu ngồi
vá mảnh hồn say. Cô phụ và bóng trên vách, nỗi niềm
cùng nhau nói khẽ. Rất im. Sợ trống sang canh khi than chưa
tàn hơi. Sợ vía hoảng khi giông khi bão, sợ tâm điên
khi tĩnh lặng tịch liêu. Sợ cả tiếng mình rên. .
*(17)
5-
Giữa
thập niên '60 trong mùa chinh loạn với đạn pháo réo bay
trên bầu trời, người mẹ hiền miền Bắc tất tả đẩy
con đi theo đoàn người tản cư về những vùng hoang dã.
Phố đông được nói ở đây là nơi phố thị. Ôi hình
ảnh của con thơ ngồi xe gỗ trong dòng đời chạy loạn
thật não lòng.
Bé
bé bòng bong
Đôi
má hồng hồng
Mẹ
đi sơ tán
Bế
bé theo cùng
Mẹ
mua xe gỗ
Cho
bé ngồi trong
Bao
giờ bé lớn
Mẹ
đưa bé về phố đông... *(18)
Việc
người nữ mang nặng đẻ đau, lúc lâm bồn được người
đời ví von là nàng đi biển mồ côi một mình hay ngừoi
đàn bà vượt cạn... Nghe thật văn hoa.
Trong
cảnh đời thật, giữa thập niên '70, khi nhà tan cửa nát
và tương lai con trẻ là một bầu trời tăm tối đầy đe
dọa, đã có không biết bao nhiêu bà mẹ bồng bế con đi
ra biển Đông tìm đường tự do .
Vâng,
đây là một chặng đường vô cùng gian khổ. Vâng, hãy
ngửng đầu lên, hỡi những bà mẹ phi thường, hỡi
những người đàn bà vô tiền khoáng hậu, đã can đảm
đối đầu với mọi bất trắc trên đất liền và trên
biển cả để đưa các con đến một chân trời mới.
Vác
một đàn con trên vai
Ta
đi bụi đời
Chín
hướng mười phương *(19)
Tuy
tù tội, đói ăn nhưng các con vẫn trong vòng tay ôm ấp
và che chở của mẹ
Trạm
đầu dừng chân
Chốn
Ngọc Hà lừng danh xóm lưới
Bến
dứa trổ gai
Thân
tù tội
Ngày
cơm cháy lót lòng không đủ no
Đêm
nằm co sàn gạch
Lạnh
rút gân nghe con khóc òa
Mẹ
đứt ruột
Tiếng
ù ơ rưng rức đêm thâu
Con
muỗi buồn xo
Con
muỗi vo ve
Vác
một đàn con trên vai
Lôi
thôi lếch thếch
Thân
ăn mày
Tự
đáy biển trồi lên đầu non
Mẹ
nhìn con
Mây
kêu nhức, gió rên buồn, sương kêu ốm
Con
nhìn mẹ
Xơ
xác liễu hồn
Quẹt
nước mắt vắt nguồn thơ
Ăn
qua bữa
Miếng
tủi miếng thắt
Mặn
lạt tình thâm *(19)
Chông
gai nào cũng phải dẫm lên mà đi...
Cõng
đứa con trai lên ba trên lưng, tay bế đứa một tuổi
trước ngực, tôi gập mình lê từng bước nhỏ ra hướng
mé biển, luôn né tránh ngọn hải đăng đang quẹt qua
quẹt lại trên đầu. Hai đứa con gái tám và sáu tuổi
đã bị thất lạc nơi nao. Chỉ còn con đường trước
mặt phải tiến tới, cho nên dẫu chông gai có vướng vào
chân cũng phải dẫm lên đi.
..........Ra
tới địa điểm ghe đậu là một kỳ công vì hai trẻ
đeo trên mình quá nặng. Khi nghe được tiếng hai con gái
kêu ơi ới, me ơi me ơi, tôi mừng quá mừng. Dưới trời
lộng gió biển và sóng vỗ chập chùng, năm mẹ con ôm
nhau, cùng sống chết.
Chiếc
ghe con THR 8753, với máy ba mã lực, rời bờ Vũng Tàu
trong đêm trời tối như mực, đưa bảy mươi lăm người
chúng tôi ra đại dương, năm 1977.
Không
buồm, không khoang, như chiếc lá mong manh, ghe vượt qua
bao nhiêu sóng gió hãi hùng, có lúc tưởng như mọi người
sẽ phơi thây trên biển cả hay làm mồi cho cá mập. Nhất
là khi máy hỏng, nước biển tràn vào vì ghe bị lủng
đáy...
Cách
mấy giờ một lần, mỗi người được phát cho nắp keng
nước uống. Riêng phần tôi chẳng có giọt nào vào bụng,
vì đã nhường hết cho các con. Sau ba ngày chịu thiếu
nước, tôi ngã gục. Giọt cam lồ nào đã tưới lên môi
tôi thế kia để tôi được hồi sinh
*(20)
Đoạn
trường ai có qua cầu mới hay !
Cùng
thời điểm trên, thế giới có tổng số hơn hai triệu
người đã vượt biên, tản mác định cư khắp năm châu.
Gần
trăm ngàn người Việt đã rời quê hương đất tổ bằng
đường biển. Biết bao thảm cảnh đã xảy đến cho họ
trên biển Đông. Hằng hà người chết vì sóng gió hãi
hùng đã đành, nhưng không thiếu chi những người con gái
hay những bà mẹ bị hải tặc hảm hiếp
Bằng
đôi chân của khủng long
Bằng
đôi cánh đại bàng
Bằng
trái tim gà mẹ
Ta
áp đảo biển đông
Dọn
đường thế hệ
Đưa
con đến xứ hào quang
*(19)
Vượt
qua được cảnh chết hãi hùng của đại dương, cuối
cùng mẹ và các con đã đến được bến bờ.
Vẳng
vọng câu hát đò đưa. Một hạt sương rơi muôn năm lệ
sầu. Gió nào đẩy bèo trôi bốn hướng. Bè kết giạt
đến mười phương
*(17)
Từ
nay vai người đàn bà trĩu nặng một gánh trách
nhiệm
6-
Mẹ
đưa các con đến bến bờ tự do, bắt đầu lại cuộc
đời từ con số không.
Đâu
mà chẳng thế, vắng chồng, người đàn bà kiêm luôn hai
vai mẹ và cha. Khi thì nghiêm khắc giáo huấn để đưa
con vào khuôn phép, khi thì yếu mềm dỗ dành (và nếu cần
phải dùng cả nước mắt để làm mềm lòng con trong
trường hợp trẻ đến tuổi dậy thì hay ươn ngạnh/cứng
đầu/khó dạy/dở dở ương ương ).
Đối
với chồng đang ở nơi xa xôi cách trở, lòng nàng vẫn
âm ỉ tiếng yêu thương, tỏ tình trong thầm lặng. Anh ơi
! anh ơi !
....Em
đi một mình
Sỏi
đá mưa nắng vùi dập
Sương
gió giãi dầu nghe đời tan nát
Anh
có hay ?
................
Nghe
giòng suối sầu thương sùi sụt
Tận
đáy lòng
Nghe
tim dậy cuồng phong
Từng
sợi giận
Từng
sợi thương
Xoáy
vào hồn
Xoáy
nát mạch thở
Để
em võ vàng
Không
còn là em
Như
cành liễu rũ năm nao
Đường
đã đi qua
Hơn
một nửa
Cành
hoa vẫn còn xuân không buồn nở...
*(21)
Đúng
rồi, làm sao hoa nở để điểm tô cho đời chàng đây,
mặc dù sức sống vẫn tràn đầy...
Có
những ngày không nắng
Có
những ngày không gió
Hừng
hực bàn tay
Mùa
Xuân trở giấc
Con
ong nhỏ đi về
Trong
em
Ôi
tiếng thơ
Rủ
rê lời thề *(10)
Người
cô phụ hiu hắt khi bóng hoàng hôn đổ xuống
Đôi
mắt hoen ướt ráng chiều
Có
soi bóng đời
Mất
hiện ngòai hiên
Có
nghe sóng đàn
Vương
vất ưu phiền
Có
hay
Tiếng
tan vỡ
Than
thở
Bên
bờ quạnh hiu?
*(22)
Nơi
này, người vợ tỏ tình trong câm nín. Nơi nào đó, chồng
tỏ tình theo thần giao cách cảm
Này
hỡi em
Mai
ta về lấy trăng xẻ núi
Tìm
hạt tinh khôi
Mai
ta về hứng giọt mồ hôi
Đeo
cho em ngấn cổ vô thường
Đeo
cho em
Trăm
nhớ nghìn thương *(22)
Cũng
như ngày xưa khi mới lấy chồng, sự yêu thương trong
tình chồng vợ luôn bắt đầu từ những cung bậc nhẹ
rồi tăng dần . Thì nhớ nhung xác thịt cũng vậy thôi.
Sau một ngày bươn bải nuôi con, khi nằm yên trong giường,
ấy là lúc "cô nàng" thả cho hồn sống với tiểu
thuyết
Ở
đó có con tàu mùa Xuân bồng bềnh trên sóng nước
Tiếng
đàn nỉ non lời ru êm mật rót
Rất
khẽ
Ai
nói câu yêu thương vời vợi tình xưa
Gió
hiu hiu hay nắng rám da
Hây
hây đôi má đỏ
Lâng
lâng con nước dâng
......................
Dỗi
hờn mùa ghen
Xanh
lơ vũng nhớ
Gọi
từ chốn rất mơ hồ rất ư xa
Tên
anh bằng những nét hoa
Phấn
tiên
Mù
sa
Bàn
tay nạm ngọc
Đôi
môi cong mời mọc một chiếc hôn *(23)
Kỷ
niệm khơi động tình cảm để tình yêu lắm lúc trở
nên vô bờ. Làm sao cấm được sóng lòng trào dâng ?
...
Tiếng củi nổ nghe lách chách
Bên
bờ vách bằng gạch
Thỏi
than đỏ đổ mồ hôi choé vần thơ
Câu
thơ nóng chi nóng
Sốt
chi sốt đốt phỏng tim gan
Ta
lăn ra sàn cười ốt dột
Nghe
châu thân mặn nồng ứa giọt
Bốn
mùa xuân hạ thu đông...
*(24)
Hay
dữ dội hơn,
Ba
giờ sáng ngồi dậy
Nghe
gà gáy sáng
Tưởng
mình còn hoan lạc
Nghe
thân thể chín nhừ
Một
trời mê sảng
Nơi
chốn phòng khuê
Ba
giờ sáng thức dậy
Nghe
cồn cào ở ruột
Nghe
tim rớt bốn bề
Giòng
thơ tuôn dồn dập
Tiếng
rên dài lê thê
Xin
hãy đến
Như
hồ tinh chuyện liêu trai
Xin
chớ dông dài
Vì
nguồn hứng sắp cạn
Xin
hãy rót một bình thơ rất loạn
Đục
tiếng tục tằn trên biển hồ lai láng
Và
tiếng khóc
Thật
vô cùng sảng khóai *(25)
Một
tháng dăm ba khi, sự đòi hỏi của thân xác là một điều
rất người .
Không
có đối tượng để ân ái, người đàn bà đàng hoàng
chỉ còn biết ôm chăn ôm gối trằn trọc năm canh. Rồi
cuối cùng thì họ chỉ còn biết cách đi tắm để nhờ
giòng nước rũ sạch sự thèm muốn. Hoặc đọc kinh cầu
nguyện, van xin đấng khuất mày khuất mặt giúp họ vững
mạnh về tinh thần để lấn át những đớn hèn của thể
xác. Chỉ làm được vậy. Vâng, chỉ có vậy thôi, mọi
chuyện rồi cũng qua đi.
Để
tránh bớt những cơn thèm muốn, đa số đàn bà đều cố
gắng tìm cách luôn bận rộn với công việc làm này nọ,
để khi vào giường họ quá mệt mỏi không còn sức để
... tưởng tượng lôi thôi (sic) .
Bệnh
Aid xuất hiện trong xã hội cũng là một yếu tố quan
trọng để cho người phụ nữ giữ gìn, ít dám nghĩ đến
chuyện trăng gió với... người không phải là chồng mình
. Ngoài ra nguy cơ bị mang bầu cũng là một điều làm cho
người phụ nữ đắn đo/chùn bước trong việc giao hoan
với một người khác phái .
Điểm
son cần được nêu lên của rất nhiều phụ nữ : không
phải vì thèm muốn mà đâm ra hư đốn . Khi không có
chồng, sóng lòng đôi lúc có cuồn cuộn nhưng sau đó họ
vẫn là người vợ hiền thục sống cam chịu. Đấy là
lúc họ trở thành một nữ-tu-tại-chỗ. (xin nhắc lại
Nữ-Tu-Tại-Chỗ, có nghĩa là tu cho thân xác được yên
ổn trong giai đoạn nào đó thôi, như khi hỏa diệm sơn
tạm tắt) chứ khi chàng trở lại đoàn tụ thì.... em vẫn
là người đàn bà cuồng nhiệt, dâng hiến, sống hết
mình cho anh như thuở nào . .
Trong
xã hội, không phải ai cũng giống ai. Có một số người,
vì sinh lý có vấn đề (trừ bệnh lảnh cảm) đã không
kềm chế được lòng mình và sống buông thả. Có một
số khác vì hoàn cảnh đưa đẩy nên sa ngã. Và cũng có
một số phụ nữ vì nguyên nhân thầm kín nào đó đã
trở thành nàng Kiều (tự nguyện hay bị bọn buôn người
gạt gẫm ).
Dù
trong hoàn cảnh nào họ cũng đáng thương, và không ai có
quyền lên án ai khi người ngọai cuộc chưa thông rõ
nguyên nhân của tội lỗi .
Còn
phía đàn ông thì sao ?
Phàm
làm người ai cũng muốn sống tốt đẹp . Ai cũng muốn
chung tình với vợ con, nhưng đời không giản dị như
thế. Đời có quá nhiều cám dỗ mà trong tình trường
người đàn ông thường hay (nhẹ dạ) ga lăng, cả nể,
tử tế để rồi đi vào con đường oan nghiệt lúc nào
không hay.
Hoa
Kỳ là một xứ tân tiến, từng bị nhiều hàm oan là một
nước có nhiều tội lỗi, nhiều sa đọa, vô đạo đức,
đồi trụy vân.. vân... Nói chữ hàm oan không quá lắm
đâu, vì những tội đó ở xã hội nào mà không vậy vào
thế kỷ này?
Trong
thực tế người Mỹ nói chung rất trọng lễ giáo gia
đình và họ sống rất có tôn ti trật tự . Chính khách
nào lăng nhăng bồ bịch hay có vợ bé là bị dân chúng
đòi phải từ chức ngay. Ngược lại, tại nhiều nước
chậm tiến hầu như các ông lớn đều có ít nhất là
một hay hai .... nữ phụ tá đặc biệt (sic) dấu diếm
đâu đó để du hí với chàng.
Nói
chung chung về đàn ông mọi nơi , trong mọi tầng lớp
:
Nếu
vì một nguyên do nào đó mà người chồng bổng trở
thành độc thân... tại chỗ (như trường hợp của người
phụ nữ nói ở đoạn trên) thì họ sẽ hành xử như thế
nào ?
Phái
nam có bề ngòai cứng/mạnh nhưng trái tim... mềm xèo.
Phái nam rất thích được chiều chuộng, được chăm lo,
được ân cần. Phái nam rất hảo ngọt .
Vâng,
người nữ có thể sống một mình, nhưng ngược lại đa
số nam giới ở một mình thấy vô cùng cô đơn vô cùng
lạnh lẻo, luôn cần có người nữ bên cạnh. Người nữ
đó có thể là mẹ chàng, chị hay em của chàng, cô dì,
người tình v...v... hoặc vợ. Nhưng vợ thì tốt nhất vì
nàng có thể kiêm mọi vai vừa kể trên, lại là người
vú em dễ thương nữa .
Bây
giờ vắng vợ thì làm sao đây ? Adam dễ gì chịu trận
sống.. mình ên (!) mà không có Eva ???
Bản
thân không bị phải mang bầu (nhưng có thể phòng việc
gieo giống bằng cách mang bao condom, hay nhiều cách khác .
Ối ! đàn ông có lắm mưu thần chước quỷ trong vụ
này), không bận rộn con cái như người đàn bà và nếu
được ăn uống đầy đũ, các ông rất phong độ (trừ
người bị bệnh thần kinh hay bịnh liệt bộ phận sinh
dục ) .
Thường
thường, không có vợ bên cạnh bổng dưng chàng thấy
đời... sáng ra , tưởng chừng mình như chim vừa mới
được sổ lồng, tưởng như mình được trở lại đời
trai lơ. Vậy là áo quần thẳng nếp, tóc tai chải chuốt,
tướng tá bảnh chọe chàng bắt đầu húyt gió chuẩn bị
ngày tỏ tình với người bạn gái mới .
A
ha! đàn ông nào mà không hào hoa và không đa tình ? Ông
nào thấy gái đẹp mà không ... tít mắt, nuốt nước
miếng ? Chỉ cần nàng đó nhoẻn miệng cười thật lẳng
là hớp được hồn chàng ngay .
Chỉ
có thánh mới thóat khỏi sự khêu gợi hay tống tình của
ma nữ. Trên đời được mấy ai như ngài Tam Tạng ?
Vâng,
thế gian rất hiếm Tam Tạng nhưng thế gian có khối trái
tim .... tam toạng. Ấy ấy nhờ một bước Tango lả lướt,
một hành vi bay bướm, một pha ngoạn mục làm người
hùng hay một người đạo đức lý tưởng (dù rất kịch)
chàng có thể chiếm được trái tim người đẹp ngay.
Chàng dễ dàng lý luận rằng chỉ có đồ ngu mới sắt
đá với tấm thân ngọc ngà của nàng nào đó, bởi
:
Làm
trai cho đáng nên trai
Xuống
đông đông tỉnh lên đoài đoài tan
*(26)
Đó
là tiếng nói của văn chương, của một bề ngoài cái
thế, nhưng tiếng kêu thật sự nơi đáy lòng lại khác .
Đông và đoài được áp dụng trong cõi yêu đương hồng
trần như là những nơi cho chàng nhào vào mạo hiểm . Để
làm gì ? để thỏa mãn nhu cầu tình dục bị dồn nén .
Ngụy
biện cho chuyện hành sự lạc đường rầy của mình, đàn
ông hay lý sự bằng cách vin vào thơ của cụ Nguyễn Công
Trứ rằng rằng :
Chớ
bảo chữ dâm là chữ bậy
Nếu
không dâm sao nẫy ra hiền ? *(26)
Hơn
nữa, dân chợ búa lại cà khịa nhại ra câu rằng
Quân
tử lờ mờ (đạo đức) là quân tử dại
Quân
tử lấy đại là quân tử khôn
*(27)
Bị
vây quanh với những tư tưởng như trên, và vì thân xác
thúc giục, chàng đã không ngần ngại trăng hoa chi sơ qua
đường ....
Tuy
nhiên chúng ta không thể vơ đũa cả nắm được, đãi
cát mãi ắt cũng tìm được chút vàng . Ai đây ? Ai là
người đàn ông có thể tự hào chưa mảy may tơ tưởng
ngoại tình khi vắng vợ lâu dài ?
7-
Thói
thường, khi nói đến đến hai chữ "tỏ tình",
con người hiểu một cách giản dị rằng đó là cách
biểu lộ tình cảm riêng giữa hai hoặc nhiều người
(cùng phái hoặc khác phái) .
Tình
yêu trai gái/đôi lứa/thân thuộc tùy theo sự hòa điệu
mà dâng trào, trong đó gói ghém nhiều gắn bó và bổn
phận...
Nhưng
tại sao ta đóng khung chữ nghĩa của thế gian ? và tại
sao ta đem trói tình yêu trong ngọc tù nhục dục, khi hoàn
cảnh đưa đẩy ta chỉ còn mình ta (cả hai nghĩa đen và
nghĩa bóng) ?
Tỏ
tình phải được thăng hoa từ mình cho chính mình. Có ai
đã biết tỏ tình với chính mình chưa ? Tỏ tình với
mình là hâm nóng lại niềm hân hoan không cho đời rã cũ,
làm-lại-mới thân xác và tâm hồn
a)
Hãy nuôi mình trẻ trung .
-
bằng tinh thần:
Bất
cứ lòai gì ở thế gian có cử động, có rung cảm, có
hít thở, có tuần hoàn, có bài tiết, có thăng hoa thì đó
là biểu tượng của sự sống (nếu con người còn sống
nhưng ít năng động thì chóng héo mòn rồi tàn lụi).
Trong sự sống có đời vươn dậy (năng lực quan trọng
của sự trẻ trung), vậy ta nên luôn kề cận với những
gì đang vươn dậy để được hưởng ké sự vươn dậy.
Trẻ
con là một vươn dậy mạnh mẽ. Khi những người già ôm
ấp/bồng bế/thương yêu con trẻ, chính là lúc họ được
tiếp chuyền sinh lực. Nhờ thể lực luôn luôn đầy ắp
mà những sinh lực mất đi không làm cho sức khoẻ của
trẻ suy suyển. Tuy nhiên những bậc phụ huynh nên thận
trọng trong việc để các con của mình tiếp cận quá
nhiều người lớn tuổi (Nói như thế không có nghĩa là
ngăn cản các ông bà nội/ngọai gần gũi con cháu của
mình, nhưng có giới hạn. Vã lại, không cần phải ôm ấp
để được hưởng ké sự vươn dậy từ con trẻ, chính
nụ cười hồn nhiên của con trẻ cũng đủ giúp cho người
già... sống dậy, vươn dậy).
Có
một số đàn ông tham lam đã đi xa hơn thế. Không thiếu
gì truyện kể về những người đàn ông quyền thế/dư
tiền đã mua những cô gái nhỏ còn trinh để giao hợp,
mục đích không phải để thỏa mãn tình dục mà để
hút tinh lực của bé gái kia. Hung thần Dracula hút máu
người, còn những ai hiếp gái vị thành niên là quỷ,
không được chấp nhận ở bất cứ thế giới nào. Những
hành động vô đạo đức như vậy chỉ có tác dụng nhất
thời, không đi đến đâu đã đành mà có thể làm cho họ
mắc vào đường lao lý.
Hạ
tầng hơn là thú nuôi trong nhà. Chúng là những linh vật
vì hiểu được tiếng ta nói và đáp lại được tình
thương của chủ ban cho . Nhờ dễ thương, thông minh,
trung thành nên những chú khuyển được nhiều người
thích nuôi . Sự năng động của chúng giúp cho ta năng
động theo...
Những
vươn dậy vô tư nhất, thanh cao nhất, nhiều vô kể nhất
là cây cối/rau cỏ. Chồi non luôn đâm tược mới cho
người trầm ai ! Ăn lộc non, mầm hạt ngủ cốc là tạo
sinh lực tươi mát. Rước trẻ trung vào lòng để làm bớt
đi/gọt bỏ đi những gì (thân xác/ý tưởng) già nua cằn
cỗi... Rước trẻ trung vào lòng là đứng lên ... sống
thêm một đoạn đường đầy thú vị.
Thú
vị ?
Vâng,
thú vị là chất liệu của lạc quan. Tinh thần lạc quan
chính là tiềm năng độc đáo của sự vươn dậy . Lạc
quan dẩn dắt ta yêu đời (và ngược lại), từ đó con
người dễ vượt qua được những bệnh tật hay nghịch
cảnh (con người nhanh tuột dốc/yếm thế nếu gần kề
với môi trường đầy dẫy chết chóc/thù hận).
Khi
lạc quan thì ánh mắt ta ngời sáng hy vọng, ta trở nên
dễ tha thứ và sống thỏai mái.
-
bằng thân xác/nhân dáng :
Ưỡn
ngực lên mà đi ! Vâng, khi nâng ngực lên cao, thóp bụng
vào, thì xương sống của ta sẽ thẳng. Đó là dáng điệu
của người trẻ. Với thời gian, hai bàn chân của con
người có khuynh hướng đi chè bè (dấu hiệu của tuổi
già), vì vậy khi đi/đứng hai đầu chân ta nên hơi chúm
vào nhau thì sẽ tránh bớt điệu đi của..... siêu hề
Charlot. Một người đi/đứng/ngồi vững như đồng là
một người đầy tự tin, đầy năng lực
Tạo
cho ta một gương mặt thanh tú tươi
sáng, một ánh mắt tin yêu, một nụ cười rạng
rỡ.
Tạo
cho ta một thân hình không phì nộn.
Con
người trở nên lừ đừ, lười biếng và... chóng chết
vì những lớp mỡ bám đầy trong cơ thể. Nên nuôi mình
bằng những thức ăn đầy bổ dưỡng từ cây trái.
Trong
các lọai dầu ăn thực vật, dầu dừa là lọai lý tưởng
nhất cho cơ thể. Chúng không làm cho ta mập phì mà ngược
lại. Nên bỏ một ngày để tự nấu dừa nạo thành dầu
(làm một ngày có thể hưởng vài tháng). Làm thì mất
công đấy, nhưng làm với mục đích phục vụ/trân trọng
chính mình thì tại sao không ?
Dầu
dừa làm tại gia tinh khiết đã đành mà ăn vô cùng thơm
ngon và có nhiều lợi ích .
Tạo
cho ta một sức khoẻ bền bĩ
Những
rễ củ như Nghệ vàng/trắng/đen hay Gừng là những vị
thuốc chữa được bá bệnh và ngừa ung thư rất hữu
hiệu
Những
lá non của Sâm Hoa Kỳ, của Hà Thủ Ô, của mướp đắng,
của trà xanh khi ăn sống mỗi ngày sẽ giúp cho ta rất
khoẻ, và... trẻ.
Các
lọai rau/củ/trái có mầu sắc càng đậm càng bổ dưỡng
(dền, gấc, cà rốt, cà chua, cà tím, khoai lang dương
ngọc, khoai tây tím v...v...) đều giúp cho cơ thể ta chống
chỏi được những lúc trái gió trở trời
Gạo
lức, bột ngủ cốc có khả năng giúp rất nhiều cho sức
khoẻ của ta
Tạo
cho ta một thân thể cường tráng/nhanh nhẹn :
Thể
dục, bơi lội, đạp xe máy, đi/chạy bộ, chơi thể thao
là những bộ môn giúp cho tứ chi của ta cứng cáp.
b)
Hãy nuôi mình sảng khóai :
Buổi
sớm mai thức dậy, ta ra vườn hít thở không khí trong
lành. Rước an hòa vào lòng để ta bắt đầu một ngày
mới bình an. Khi tâm bình an, tất cả mọi chuyện xảy
đến sau đó (nếu có) đều giải hóa được.
Buổi
sớm mai thức dậy thấy hoa đẹp nở trên cành, nên trân
trọng hái hoa tặng mình. Ôm hoa, nâng niu hoa, đó là cách
nâng niu chính mình. Rước đẹp vào lòng để thắp đời
mình bát ngát hương hoa .
Hoa
hồng nở đẹp, thơm rồi rụng. Chớ để phí hương sắc
mùa Xuân ! Có bao giờ ai đó biết tỏ tình với chính
mình chưa ? Có bao giờ ai đó biết đem Xuân vào lòng chưa
?
Xin
gom tất cả nghìn cánh hoa mong manh, đem vào nhà bếp. Đổ
chút nước vào chiếc son nhỏ. Khuấy mật ong cho hòa tan,
rồi nhẹ tay bỏ những cánh hoa vào . Nấu lửa nhỏ cho
đến khi hoa tiết hết những tinh chất thơm tho rồi keo
lại. Ấy là mạch nha (hay mùa Xuân của đất trời), ta
tỏ tình ta, ăn khi bụng đói vào những sớm tinh sương.
Nghìn hoa nằm trong một vích, thơm từ đầu lưỡi thơm
tận đến trái tim !
Phần
nào của cơ thể đã giúp ta đi/đứng suốt cuộc đời,
thật đáng cho ta nhớ ơn. Vậy xin tỏ tình cùng đôi
chân.
Khi
giòng dầu dừa (do chính mình làm) nhỏ từng giọt xuống
hai bàn chân, ôi nhớ làm sao những ngày đã đạp chông
gai ! khi chất dầu tinh tuyền thấm vào những huyệt mạch
trong lòng bàn chân, ta nằm nhắm mắt nghe huyền diệu lan
dần khắp cơ thể.
c)
Hãy nuôi mình bình lắng :
Giả
dụ như bình nước có bùn/đất dơ bẩn. Nếu ta để nó
lắng yên trong một thời gian, bụi/bùn sẽ đọng lại
dưới đáy và nước trở nên trong veo.
Vậy
tại sao ta không buông bỏ những cay đắng, những giận
dữ, những phiền tóai, những ưu tư hổn tạp (của đời
sống) để đưa hồn mình đi vào cõi bình lắng ?
Lúc
lòng không bợn nhơ, tâm tịnh yên, chính là lúc trí tuệ
loé sáng. Từ không gian bẩn chật của chiếc bình, tâm
hồn ta trào rộng trên mặt những hồ/sông/biển bao la
không gợn sóng.
Rước
rộng rãi vào lòng để mở trái tim với những ai kém may
mắn, cùng khốn.
Trong
cõi bình lắng, sự suy tính thóai hóa rồi biến mất để
ta đi vào chính đạo. Nơi đây không có giới tuyến, chỉ
có tình thương
Khi
biết thương yêu mọi lòai, ta đã tỏ tình với ta ở một
cấp bậc cao hơn.
*d)
Hãy nuôi mình thanh khiết :
Có
nhiều người vào các chùa để tìm Phật. Không, ở đó
chỉ có hình tượng chứ không có Ngài.
Phật
ở ngay trong tâm của mỗi người. Khi lòng đầy ắp sự
lương thiện, hỉ xả từ bi và tình thương yêu vô lượng
thì hào quang của Phật sẽ chói sáng để người đó tìm
được Ngài.
Nhiều
người vào nhà thờ để tìm Chúa. Không, ở đó chỉ có
hình tượng chứ không có Ngài.
Lời
Chúa phán "mỗi các ngươi là một đền thờ của ta,
và ta ở trong các ngươi ".
Như
vậy con người phải biết trân trọng bản thân để xứng
đáng là nơi thờ phượng Ngài, và phải hành xử theo
gương cứu rỗi của Chúa : Lấy vị tha bác ái để hoán
cải hận thù, lấy tình thương để xoa dịu những khổ
đau, lấy sự giàu có (tinh thần hay vật chất) để chia
sẻ với đồng lọai .
Ấy
là sự thanh khiết , một cách tỏ tình của mình đối
với những đấng thiêng liêng ...
8-
Kiếp
người tuy dài mà ngắn, tuy chậm mà nhanh .
Từ
một sơ sinh với tâm hồn trong trắng, con người phải
trải qua nhiều chặng đường vui, buồn, khổ, đau để
trưởng thành rồi cuối cùng về với cát bụi . Ở mỗi
giai đoạn chúng ta có cách tỏ tình riêng : tình yêu gia
đình quyến thuộc, tình yêu đôi lứa, tình yêu tổ quốc,
tình yêu đồng bào, tình yêu nhân lọai, tình yêu muôn
lòai, tình yêu hướng thượng và tình yêu với chính ta.
Trước
sau gì ai cũng phải đi qua cửa tử, nhưng còn sống trên
thế gian ngày nào thì ta luôn vẫn là người tươi vui cho
đến hơi thở cuối cùng .
Các
bạn đang sống ở chặng đường nào thì xin hãy sống
hết mình, hãy làm mọi cách để hưởng trọn vẹn những
hạnh phúc mình đang có, hãy can đảm chống chỏi với
bất cứ chông gai nào, hãy coi như pha những thất bại
(nếu có), hãy luôn giữ tinh thần lạc quan và nuôi hy
vọng . Hãy rộng lòng với thuộc cấp . Chớ bao giờ nghĩ
đến việc chém giết ai . Cũng đừng bao giờ nuôi ý nghĩ
miệt thị/đánh đập ai với chủ đích
dạy-cho-mày-một-bài-học v...v......... ''
Và
luôn nuôi mình ... trẻ trung . Xin nở nụ cười đồng ý
với tác giả .
Nhân
gian có nói rằng : "Một nụ cười bằng mười thang
thuốc bổ" , vậy thì tội gì mà mình không cười
cho đời luôn vui , phải không nào ?
Ta
đi
Phím
nhạc thơ rung
Đem
theo bay bướm
Lạc
quan
Dâng
đời *
(28)
HKKM
03/25/2012
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Chú
thích :
*
nhại theo âm điệu của bài ca Bang Bang do nữ ca sĩ người
Pháp (Sheila) hát vào năm 1966, nhại theo lời Việt của
nhạc sĩ Phạm Duy
**
bài thơ Tỏ Tình/HKKM /Mắt Mầu Nâu/1965
***
lời nhân gian
****
thơ Tango Blues/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(5)
thơ Như Tên Của Đời/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(6)
thơ Bức Tranh Thần Kỳ/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(7)
thơ Yêu/HKKM/Mắt Mầu Nâu/1965
*(8)
thơ Cho Chồng Cho Con/HKKM /Mắt Mầu Nâu/1965
*(9)
thơ Sau Ngày Nine-Eleven/HKKM/2001
*(10)
thơ Thánh Nữ Vô Cùng/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(11)
thơ Ta Say Vì Em/HKKM/Gọi Mùa Gió Cũ/2005
*(12)
Mẹ Nhân Gian/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(13)
thơ Nguyễn Du
*(14)
nhạc phẩm Bến Không Chồng/lời của Trần Đình Thọ,
nhạc HKKM/1994
*(15)
đồng dao VN
*(16)
truyện Khi Mái Tóc Còn Xanh/HKKM
*(17)
thơ Không Bến Bờ/HKKM/1977
*(18)
một bài đồng dao của người miền Bắc, khuyết danh
*(19)
thơ Bụi đời Mười Phương/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(20)
truyện ngắn Như Chẳng Có Ai/HKKM/2009
*(21)thơ
Mình Em Trên Đường Đời/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(22)
thơ Vô Thường/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(23)
thơ Tiểu Thuyết/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(24)
thơ Chim Làm Tổ/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(25)
thơ Đàn Bà Một Mình Trong Phòng Khuê/HKKM/Như Phù Vân/1991
*(26)
Nguyễn Công Trứ
*(27)
Khuyết danh
*(28)
thơ Nhập Tranh/HKKM/2011