Có một bài hát/bài thơ quá đỗi cũ kỹ mà tôi muốn chia sẻ với những ai sẽ, đang và đã bước sang những năm đầu của tuổi 30.
Có một sự thật là tôi không có ngày sinh nhật hay nói đúng hơn tôi đã bị đánh cắp nó bởi chiến tranh, một cuộc chiến mà khi qua đi đã xóa nhòa tất cả trong trí nhớ Mẹ tôi, hẳn là tôi không phải là trường hợp cá biệt. Mẹ không thể nhớ chính xác ngày sinh, điều đó quá đỗi bình thường khi còn có trăm ngàn điều vĩ đại và quan trọng hơn. Trong trí nhớ của mẹ tôi sinh vào một ngày nào đó của tháng 5 hoặc tháng 6 âm lịch năm 1974 (năm dần), chưa đầy 9 tháng sau một biến cố kinh hoàng đã xảy ra với cộng đồng và riêng với gia đình tôi. Ly tán! di tản! chạy giặc! ... Cha tôi không bao giờ trở lại nữa ... Mẹ tôi trở về nách ẳm tay bồng 4 đứa con thơ (chị Hai tôi khi ấy mới chưa đầy 6 tuổi) và hai bàn tay trắng. Đói khổ che lấp nỗi đau trên vai Mẹ. Lúc đấy vấn đề sinh tồn là vấn đề duy nhất trong suy nghĩ của Mẹ. Khi người ta không biết là sống hay chết thì ai quan tâm đến Sinh Nhật làm đếch gì! Chiến Tranh với tôi luôn luôn là phi nghĩa!
Khi tôi vào đại học, đua đòi với bạn bè, tôi đòi Mẹ một ngày sinh, Mẹ không nhớ ... từ một mẫu giấy tìm được ở nhà một người Bác, tôi tự phịa ra ngày sinh của mình, đó là ngày hôm nay. Sau đó tôi cũng hay nghĩ : sấc, có quái gì quan trọng đâu! Lúc nào thích gặp bạn bè thì đó chính là ngày sinh nhật vậy!
Sáng nay thức dậy, vợ nói : ngày 26 tháng 6 là ngày sinh nhật anh của em! và như vậy tôi đã có một ngày sinh nhật, XIN
Khi Bắt Đầu Của Những
Năm Ba Mươi
Nhạc: Trần Duy Đức.
Lời: Thơ Du Tử Lê.
cho ta nhớ
sinh nhật ta
lần đầu tiên có người han hỏi
lần đầu tiên
ta nghĩ tới ngày mình
ôi dấu mốc thời gian thảm đạm
lúc bắt t đầu của tuổi ba mươi
cám
ơn yêu dấu, cám ơn cuộc đời
cho ta sống
đến hôm nay
để đón chờ em tới.
cám ơn sự nhắc nhở
bởi nếu không
chắc chẳng bao giờ ta tự hỏi
trong xúc động bồi hồi
thực ư ? ta có
những năm đầu ba mươi?
những năm đầu ba mươi,
mưa bay nhiều quá đỗi
trí nhớ ta cùn nhụt
chỉ còn ghi ảnh hình
chú nhỏ ngây ngô, một mùa đông xưa cũ
một chú nhỏ nhà quê
giữa sân trường Hàng Vôi lá bàng rất đỏ
mới thoáng đó
còn đâu đây
mà ta đã bắt đầu những năm ba mươi có phải?
thực đó chăng? thực đó chăng yêu dấu?
ta bắt đầu ba mươi
và ta đã làm chi đời ta với thời gian đằng đẵng ấy?
và
em nữa, thơ ngây
tới chi cuộc đời ta sắp xế
hoàng hôn của một người
ta bắt đầu tới đấy
ôi dấu yêu tội nghiệp
có bàng hoàng khi bước vào cảnh đời ta u ám
những cánh cửa bụi mờ
với then son sớm gãy
chân bước lên thềm xưa
có nghe những đời mưa ngủ yên thức dậy?
…
(Trích Sổ Tay...)Trương Anh Tuấn "Mềm"
(26-6-2005.)