“nhân loại còn người”
vừa khóc vừa cười
vừa đan lưới nhau bằng hạnh phúc
- em có cài chiếc cúc cổ, hay quên ?!
...
anh không đến
nên ngày của em ngộp thở
âm nhạc và tách cà phê
đêm trễ… êm đềm
em khóc, em cười
em đan lưới anh bằng hạnh phúc
ngôi nhà trống
linh hồn rỗng
chiếc giường rộng
ngày buồn rũ
không đủ
một niềm vui
ngủ vùi
thức dậy, và…
ngủ vùi lần nữa
mưa suôn trên những mái không hiên
chẳng mấy muộn phiền
em khóc, em cười
em đan lưới anh bằng hạnh phúc
mầm chữ gieo cẩu thả
trên chật hẹp luống giấy thiếu phù sa
hoa và quả trái mùa
bán chẳng ai mua lời chua/đắng
em khóc, em cười
em đan lưới anh bằng hạnh phúc
đưa mắt nhìn xung quanh
thấy đâu cũng vắng
quẳng về phía không ai
những khắc khoải,
một mình.
em khóc em cười
em đan lưới anh bằng hạnh phúc
có những lúc
“nhân loại còn người”
vẫn khóc vẫn cười
vẫn đan lưới nhau bằng hạnh phúc
- em không cài chiếc cúc cổ, vì quên?!
18 Sep. 2004
Gửi ý kiến của bạn