“nhân loại còn người” vừa khóc vừa cười vừa đan lưới nhau bằng hạnh phúc - em có cài chiếc cúc cổ, hay quên ?!
...
anh không đến nên ngày của em ngộp thở âm nhạc và tách cà phê đêm trễ… êm đềm
em khóc, em cười em đan lưới anh bằng hạnh phúc ngôi nhà trống linh hồn rỗng chiếc giường rộng ngày buồn rũ không đủ một niềm vui ngủ vùi thức dậy, và… ngủ vùi lần nữa mưa suôn trên những mái không hiên chẳng mấy muộn phiền
em khóc, em cười em đan lưới anh bằng hạnh phúc mầm chữ gieo cẩu thả trên chật hẹp luống giấy thiếu phù sa hoa và quả trái mùa bán chẳng ai mua lời chua/đắng
em khóc, em cười em đan lưới anh bằng hạnh phúc đưa mắt nhìn xung quanh thấy đâu cũng vắng quẳng về phía không ai những khắc khoải, một mình.
em khóc em cười em đan lưới anh bằng hạnh phúc có những lúc “nhân loại còn người” vẫn khóc vẫn cười vẫn đan lưới nhau bằng hạnh phúc - em không cài chiếc cúc cổ, vì quên?!
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
A Lê, sáng nay Sài Gòn mưa nên khá buồn, em cũng vừa đốt thêm cho anh điếu thuốc. Ngày mai ở Cali là ngày giỗ đầu, mộ anh chắc sẽ nhiều hoa và khói ấm.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.