Em không còn thời giờ đổi thay
Anh không còn mơ mộng đổi thay
Chỉ ngày thay ngày đêm thay đêm
Em có thấy bổng dưng êm đềm
Sớm nay kỷ niệm sắp hàng chờ cà phê
Đà Lạt Nha Trang Qui Nhơn Sài Gòn
Little Rock Houston San Jose Dallas
Nắm lấy tay
Anh dẫn em đi
Costa Rica Cancun Dolphin Island Bahamas
và một nơi tuyệt đẹp
Em đã phải chịu đựng anh lâu rồi
Nhường nhịn trái tim chứa tình yêu lạ
Vỗ về khi đối kháng đất trời
An ủi cảnh thâm u luẩn quẩn
Em yên chí
sẽ không còn tháng ngày vô nghĩa
Anh sẽ dẫn em đến một nơi
Có tất cả quá khứ
Có nụ hôn đầu tiên Tuy Hòa
Có khoái lạc Chiến Thắng Đồi Voi
Có đêm Noel nằm ôm nhau biết Chúa cô độc
Có cà phê Tùng uống rất phê
Có đêm say rượu bỏ em ngoài đường vắng
Có hát Lục Huyền Cầm, đàn Mây Mùa Thu
Có sân khấu Tuyết Rơi Giữa Mùa Hè, Mưa Trên Ngày Tháng Đó
Có mười ngàn người đi chợ Tết, năm ngàn người lễ Trung Thu
Có thời phát thanh
Có thời nghèo đói
Có thời lơ đểnh về hưu
Nơi mình đến sẽ không cần hạnh phúc
chỉ dịu dàng tay nắm bàn tay
Nơi tuyệt êm đềm đó
là trái tim anh
Ngu Yên
anh sợ một ngày em thành nhà thơ hay
viết thêm dòng cô độc
một ngày thơ thành phố nổi
đắp đổi với thời gian
và e ngại lần nôi xe buýt
chuyến đi không định hành trình
câu hát ghép thành đôi dang dở
chiều tàn trên ánh bình minh
một ngày thơ em in sách
trang giấy làm bờ ngăn cách
những ô ruộng cấm tâm hồn
em đem gieo về xa ngái
anh gặt được mà như không
chỉ mong sầu muộn trổ bông
trắng hoa cỏ may đầu bạc
cuộc đời đôi khi: cái tát,
sau vụn bánh môi hồng?
anh sợ
muôn lần như thể
tay run run nắm nhẹ tay người