Em săn sóc cho anh
Thực vô cùng kín đáo
Khi anh bỏ nghề báo
Em đứng dậy hoan hô
Khi anh bỏ nghề thơ
Em vỗ tay ầm ĩ
Anh chuyển sang kinh tế
Em cảm động chúc mừng
Anh biến thành lái buôn
Em nhéo anh hào hứng
Trong khi anh lúng túng
Chưa biết chọn chỗ làm
Thì em rất hiên ngang
Giao ngay anh nhiệm vụ
Mới đầu là tiền chợ
Thứ nữa đến tiền nhà
Sau đó bướm và hoa
Bay đầy gian phòng nhỏ
Một túp lều có số
Chứa tủ lạnh, truyền hình
Hai quả tim mới tinh
Phập phồng trong tủ kính
Hỡi người yêu kháu khỉnh
Kín đáo đến vô cùng
Hỡi tai vách mạng rừng
Hãy nằm yên chỗ cũ
Bởi em đang nói nhỏ
Bởi em đang nói thầm
Tình của em lớn quá
Nên mọi người biết luôn
*
Mọi người nghe hết trơn
Cho nên anh mất việc
Nhưng cứ săn sóc anh
Như không ai hay biết
Đừng buồn rồi trắc nết
Để cho anh ghen tuông
Đừng giận rồi khó thương
Để anh tìm men rượu
Cứ quan tâm đủ thứ
Về công việc trên đời
Bài báo toát mồ hôi
Bài thơ sôi nước mắt
Mai mốt trúng độc đắc
Chắc gì nhớ đầu đường
Chắc gì thương xó chợ
Chắc gì còn quê hương ?
*
Nên em cứ yêu thương
Như mỗi ngày, kín đáo
Vì em không nói láo
Vì em không đánh lừa
Nên anh đành thất nghiệp
Trước khi thành … ông vua !