NƯỚC MẮT
Nước
mắt miên man chẩy
Gọi nước mắt là gì
Là
sông
Nước mắt rơi
Xót thành hạt muối
Gọi
nước mắt là gì
Là biển
Nước
mắt rơi
Nước mắt hóa đá
Gọi nước mắt là gì
Ơi Đá Vọng Phu
Nước
mắt không rơi
Nước mắt ngân lại trong tim
Gọi
nước mắt là gì
Là ngọc Trương Chi
Nước mắt
rơi
Hòa tan ngọc u tình
Gọi nước mắt là gì
Là
niềm chung thủy
Nước mắt rơi
Đọng lại nụ
cười
Gọi nước mắt là gì
Nó đúng là Hạt
Lệ
Nước
mắt em
Là nhịp tim đang đập
Gọi là gì anh ơi?
Em
gọi là thời gian.
NỖI
NIỀM
Vơi thôi. Lệ đã rót đầy
Rượu nhân
sinh. Hiu hắt bày cuộc vui
Chút thôi, nhưng đủ ngậm
ngùi
Thả bay trong gió một nùi. Nhớ, quên
Chút thôi,
cho có nỗi niềm
ƠN TRỜI
Mũi tên nào để vết thương
Thôi thì đau, để nhẹ nhàng cái vay
Hạt vơi đong nỗi hạt đầy
Ơn trời, mưa bóng mưa mây thôi mà
Đi thôi. Đường hãy còn xa…
BÊN
BỜ
Dòng sông hay giấc mơ
Chợt hoang vắng bên
bờ, mình tôi
Ơ
hay mình đã
trôi...
Dòng
sông hay thời gian
Mở hai mắt đã tàn phai tôi
Xin
còn lại con ngươi…
Dòng
sông hay dòng lệ
Về đâu.Tan một bể xanh dâu
Xin
còn lại nỗi đau
Để mà còn nhận ra nhau.
ẤN TƯỢNG
Khi bước về con đường của kỷ niệm
Nó ấm đến nỗi
Bàn chân tôi lạnh giá
Khi nhìn lại niềm tin đã có
Nó đẹp đến nỗi
Nụ cười tôi méo mó
Vết sẹo buồn
Đã chớm mặt da non
Nỗi đau chắc gì phai dấu
Còn mặn không, đã từng chắt chiu tôi hạt lệ
Sao trên môi nhạt thếch
Nụ cười hề.
ÁNH
NHÌN CỎ NON
Nắng
hay lửa làm ngày bốc khói
Ta mấy hơi mà chẳng tàn
tro
Trời không thấp
Cho ta nói nhỏ
Đất sao không
cao
Cho ta tựa một lời
Hay nằm xuống
Như một
cọng cỏ
Thấy được cả trời
Ôi nó bao la vừa
bằng một hạt lệ