trên những khoảng muốt mềm
móng nhoi nhói sơn màu tím bạc
về ngủ say
mười ngón tay
ngón vu vơ miết cổ áo anh dò vết dị thường
ngón khơi mở lần tìm
ngón thành tâm chiếm đoạt
như một phần không thể thiếu
những gì thuộc về anh
cũng đã đôi lần len lén
bắt chước con mèo vuốt vụng bóng đêm
ngón ngón mỡ màng
em đã yêu và khát
này rất nõn nà
này thì ắng lặng ngón tìm ngón
này lại ngủ ngoan trên mặt bàn
này xòe thắp một nén nhang
đúng là một phần không thể thiếu
trên những khoảng muốt mềm
em muốn anh đeo lên chiếc nhẫn đính hôn
và dự định rơi vào ngày im gió…
Gửi ý kiến của bạn