Thức dậy biếng lười trong buổi sáng tinh tươm đến lạ thấy áo quần xốp hơn và mái tóc cũng bồng hơn bên trong búp sen là mùa hạ chớm buồn bung nở hoang vu không lý lẽ
lúc này em đang hình dung ngàn mắt nâu lộ ra từ thớ vỏ ngước nhìn em chằm chặp còn anh chưa khi nào nhìn em thật lâu
lúc này em mặc sức hình dung sự tỉnh giấc của chúng mình đang từ từ vỡ lẽ buổi sáng tinh tươm đi dạo trong đế giày kéo lê tháng ngày mỏi mệt
anh khuyên em hãy chải đầu vì mái tóc bồng trong phút chốc có thể rối tung vì gió vì mọi thứ có thể sẽ bủa vây chúng ta từ phía ngoài ô cửa...
nhưng em đang nghe một bản nhạc không lời sự mặc cảm trôi vòng quanh buổi sáng
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.