Hình Triết Trần
Thả cho sáo sậu sang sông
Sáo lại trách mình tệ bạc
Để tội nghiệp chiếc lồng son
Nhốt một nỗi buồn hiu hắt
Thả đi ngựa hoang về rừng
Ngựa buông vó không từ tạ
Bỏ lại sau, đám bụi đường
Xóa mờ cơn mưa xứ lạ
Thả con săn sắt xuống ao
Cá rô giận mình giăng bẫy
Mà thương bến cũ cây đa
Trăm năm đợi đò trở lại
Thả cánh diều kia lên cao
Diều bay đi, bay đi mãi
Khiến ai ôm một sợi dây
Gỡ mối tơ lòng trang trải
Thả vào núi con quốc quốc
Lại đau lòng cái gia gia
Chao! buồn đỗ quyên nhớ nước
Hộc máu trong mùa thu qua
Thả tro tàn ra biển đông
Hận mình đem đời trôi nổi
Chỉ oan uổng con dã tràng
Suốt đời không oán không hối
Thả chiều cho bìm bịp kêu
Nghe mênh mang đau tiếng quạ
Nhìn mây dạt về phương tây
Thấy mình hoa lau trắng xóa.
Gửi ý kiến của bạn