
Tranh Đinh Cường
Một thoáng ghé qua sợ trễ tràng
Con đường ngàn dặm bước hoang mang
Cứ đi nhưng chẳng hẹn nơi đến
Đau. Tựa hồn bóng chiều phai hoang
Dù ngược hay xuôi cũng một dòng
Người ở đầu sông ta cuối sông
Khởi động còn nghĩa là tuyệt tận
Đi rất xuôi về tâm rỗng không
Nắng úa trên sân thấy nhớ nhà
Thân ở quán trọ chợt nhớ ra
Cánh chim chiều muộn bay tìm tổ
Ồ, bóng ngày ràn rụa bóng ta
Quanh quẩn chưa hết vòng dịch kinh
Ta gõ vào đất đất lặng thinh
Còn trời u u niềm tịch mịch
Lòng chiều rách tươm chữ khuyết khinh
Gửi ý kiến của bạn