Câu hỏi của độc giả TrungNguyen:
1. Đọc trong phần giới thiệu về ông, nhà thơ Du Tử Lê có nói tới khía cạnh thi sĩ trong nhạc của ông. Do đấy câu hỏi của tôi là: Ông có làm thơ không thưa ông?
* Nhạc sĩ Đăng Khánh trả lời:
Tôi có đến với thơ từ rất sớm.Từ những năm trung học đệ nhất cấp ở Võ Tánh Nha Trang .
Một kỷ niệm còn nhớ mãi với thơ , lúc 12 tuổi ( 1957 học đệ lục Võ Tánh) Trường cho đi cắm trại Suối Dầu.Đi bộ,đường xa...Bạn thân nhất đi bên cạnh tên Phạm Mạnh Chất thách đố: "Vừa đi vừa làm thơ,đứa đọc câu trước đứa đi liền câu sau."
Kết quả là bài song thất lục bát của hai đứa trẻ 12 tuổi , tôi còn nhớ được một đoạn như sau:
Đường gian khổ sao xa thăm thẳm
Bước chồn chân áo đẵm mồ hôi
Thở ra than ối giời ôi
Từ nay xin cạch xin thôi Suối Dầu.
Đại khái là như thế.
Tôi đi sát vói thơ thêm một đoạn đường nữa.
Đến năm thi đỗ Trung Học Đệ Nhất Cấp , ông cụ thưởng cho cây Banjo Alto. Và dậy cho bài đầu tiên là bài Cô Lái Đò : " Ai đã mang thương nhớ trở về...Lòng.. cô lái ở ...bến sông kia.../ Cô hồi .....tưởng lại.. ba xuân trước...Trên bến cùng ai... đã hẹn thề...." / Sau đó là bài "Dứt Đường Tơ Thì ...cuộc đời nghệ thuật của tôi chuyển sang một khúc rẽ khác .Tôi hăm hở bước vào một khu vườn mới: âm nhạc
Phụ chú:
1.Trong suốt hơn nửa thế kỷ qua (đúng 52 năm) tôi bặt tin Phạm Mạnh Chất,không cách nào tìm được người bạn thi ca buổi thiếu thời mà tôi rất yêu mến,không biết chiến tranh có đóng góp vào sự bặt tin không.Chất có người em gái kế tên là Quí.Lòng tôi lúc nào cũng mong mỏi có ngày gặp lại bạn xưa.
2.Sau tập thơ đầu tay (120 bài ) dưới bút hiệu Sao Hoàng Hôn.Tôi hoàn toàn giã từ "nàng thơ"
Đến nay vẫn nhớ mãi một "tứ thơ" có lẽ là sau cùng, ghi vội từ trên một nóc nhà mái tôn còn ấm nắng chiều:
"Hồn tan ra mảnh nhỏ nhẹ nhàng phiêu diêu
đùn chân mây áng đỏ mầu hoang tiêu điều
Nhớ người yêu?
Ừ! Nhớ người yêu "
* Lệ Buồn Nhớ Mi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Đăng Khánh - Tiếng hát: Thanh Hà