hãy nói với anh những lời nào
mẹ cha không dặn
những lời nào nhà trường quên không đọc cho em ghi
hãy nói với anh thì thầm (và thì thầm như không hề hé miệng)
về bóng cây đêm qua đã che kín bóng mình
hãy nói với anh khi hai đứa chia
tay em về với mẹ
em đã nghĩ gì về lũ đèn đêm hàng hiên và những chiếc xe pha đèn vào
mặt lúc mình đang hôn nhau
hãy nói với anh về ngày mai
ngày mai với những đứa con gái tròn xinh như hạt mít
những đứa con trai dài và buồn như lá cây
những đứa con gái sinh ra ngậm tăm không khóc
mắt chưa nhìn mà lệ đã chảy quanh môi
hãy nói với anh...ồ...có chi
đâu mà em đã ngượng
nói đi em về đôi gối đang thêu
về tấm chăn đơn màu hồng hay xanh
lụa hay nhiễu
lụa và nhiễu thì mềm (thật mềm và mát như da em)
hãy nói với anh
dù ngày mai chưa bao giờ có trên quê hương ta
bởi ngày mai biết đâu anh chết
vì chiến tranh này
thôi đừng nhắc tới phải không em.
Du Tử Lê,
(1967)